Chapter 12: Twilight

700 71 5
                                    

Edward bước nhanh khỏi lớp sinh học nhưng không muốn đến lớp tiếp theo. Hiện tại anh rất cần một thứ gì đó để xoa dịu sự nóng nảy trong suy nghĩ của bản thân. Lúc đó Edward chợt thấy một bóng dáng mảnh khảnh với mái tóc vàng bước qua - là Lucinda. Edward vội vàng tiến đến, không giải thích gì mà kéo tuột Lucinda đi. Lucinda đối với biểu hiện mất khống chế của Edward thì cảm thấy rất bất ngờ. Có vẻ như anh ta đang "đói" - Lucinda nghĩ. Chết tiệt, sao cô có thể quên được việc quan trọng như vậy. Dù cho trong người Bella chỉ có chút ít ma lực như vậy nhưng đối với vampire cũng là hấp dẫn trí mạng.

Isabella Swan... Edward Cullen... gia đình Cullen.... không đọc được suy nghĩ.... mùi máu hấp dẫn.... sự quen thuộc kỳ lạ lại tràn vào tâm trí Lucinda. Cô cảm thấy như mình đã chạm vào gì đó - bí mật và nguyên nhân của những chuyện này. Nhưng suy tư của Lucinda đột ngột bị cắt ngang bởi cô bị kéo vào một vòng ôm. Một vòng ôm lạnh lẽo và cứng rắn như đá cẩm thạch. Lucinda áp mặt vào lồng ngực vững chãi, rắn chắc nhưng không hề nghe thấy tiếng tim đập nhịp nhàng của người bình thường.

Thoạt đầu khi bị Edward ôm vào lòng, Lucinda cảm thấy toàn thân căng thẳng, tay phải lén lút để sau lưng Edward - vị trí mặt sau tim. Đây là bản năng của Lucinda luyện thành qua 'Đại Chiến'. Mặc dù vampire bị đánh vào tim sẽ không chết nhưng tuyệt đối sẽ bị thương nặng. Tuy qua hơn một năm, từng thành viên của gia đình Cullen đều dần trở nên thân thiết với Lucinda hơn, Edward có thể nói là người thân cận nhất với Lucinda. Nhưng thân là một phù thủy, gỡ xuống phòng bị với vampire thì tuyệt đối sẽ phải trả một cái giá lớn. Huống chi, máu Lucinda vì che giấu ma lực nên không quá nổi bật nhưng tuyệt đối là mỹ vị với Vampire, còn Edward cũng đang trong trạng thái bị kích động vì "đói".

Đợi một lúc lâu nhưng Edward không hề có thêm bất kỳ hành động gì. Anh ta vẫn giữ nguyên tư thế hai tay choàng qua vai Lucinda, mặt úp vào tóc cô. Vòng tay ôm Lucinda có vẻ hơi chặt nhưng lại cẩn thận nâng niu đến kỳ lạ. Lucinda biết với sức lực của một vampire, Edward chỉ cần siết mạnh thêm chút nữa thôi thì xương cốt toàn thân cô sẽ nát vụn như mảnh thủy tinh. Lucinda cảm thấy Edward giống như một đứa trẻ lớn xác cần được an ủi vậy. Quả thực nếu tính tuổi thật thì so với Lucinda, Edward đúng là một đứa trẻ.

Lucinda chậm rãi vươn tay vuốt lưng Edward, sống lưng căng chặt của anh dần dần thả lỏng. Cả người anh dựa vào người Lucinda. Mùi hương thơm hơn người bình thường của Lucinda mà vốn Edward không thích lắm lúc này lại như một liều thuốc an thần với anh. Không biết qua bao lâu, Edward mới buông Lucinda ra. Lucinda giờ mới nhận ra không biết từ lúc nào hai người đã đi vào khu rừng sau trường học. Chỗ họ đứng hiện tại là một bãi đất trống được bao phủ bởi một lớp cỏ dày hơi ẩm ướt vì sương.

Edward cởi áo khoác trải xuống nền đất rồi kéo Lucinda ngồi xuống. Edward quen thuộc mở cặp Lucinda lấy tập giấy vẽ và bút nhét vào tay cô:

- Vẽ gì đó đi. - Edward dịu dàng nói như nài nỉ.

Lucinda đối với tình huống lúc này cảm thấy dở khóc dở cười nhưng cũng chiều anh chàng. Vẽ một lát chợt cảm thấy bên vai nằng nặng, có gì đó xù xù mềm mại cọ vào cổ, Lucinda quay sang liền thấy một cái đầu lông xù màu đồng đang gối lên vai mình - chính là Edward. Mắt Edward khép chặt, mũi hơi phập phồng nhè nhẹ, tựa như đang ngủ. Lucinda biết Edward đang giả vờ - vampire căn bản không cần ngủ - nhưng cô cũng không vạch trần. Hai người cứ lặng lẽ bên nhau như vậy, một thứ không khí ấm áp lan tỏa giữa cả hai.

[ĐN Twilight] The beauty of dangerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ