1 tên lưu manh tựa hồ là lão đại tiến đến trước mặt Lucinda. Cái miệng không sạch sẽ của hắn bắt đầu buông lời ngả ngớn:
- Sao vậy hai người đẹp? Sợ à? Không sao, hầu hạ bọn anh tốt, bọn anh sẽ làm cưng cũng thoải mái sung sướng. - Nói rồi cái móng heo của hắn còn không an phận muốn hướng đến mặt Lucinda sờ mó.
Lucinda hơi cụp mắt xuống. Lông mi dài như cánh bướm che khuất đi sát khí thoáng lóe lên nơi đáy mắt.
"Vẫn là thôi đi, không nên giết người. Dù sao hiện giờ cũng là xã hội pháp trị" - Lucinda tự trấn an mình.
Tay phải Lucinda hơi nâng lên, định bụng cho tên không biết điều trước mặt 1 cái quất qua vai, nhân tiện bẻ luôn cái móng heo của hắn. Ai ngờ, đột nhiên 1 luồn sức mạnh quen thuộc đảo qua đầu Lucinda làm cô thầm rên "hỏng bét". Quả thực không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo. Trong lúc Lucinda cố gắng che dấu thì "đồng đội heo" Edward lại rất không phối hợp mà xuất hiện.
Đầu đường, 1 chiếc Volvo S60R gầm ghè lao đến và dừng sát bên chân 1 tên lưu manh khiến hắn giật mình sợ hãi nhảy lùi lại. Cửa ghế lái bật mở, chàng trai bước xuống nhìn đám lưu manh bằng ánh mắt nhìn người chết. Trong bóng đêm u ám, đôi mắt đẹp ánh lên màu vàng kim ma mị:
- Lên xe! - Edward dùng giọng điệu ra lệnh nói với Lucinda và Bella. Bella ngay lập tức giật tay mình ra khỏi tay Lucinda và lao lên ngồi vào ghế phụ lái. Lucinda lạnh lùng nhìn mọi chuyện, trên gương mặt không có bất cứ cảm xúc dư thừa nào. Cô theo bước Bella ngồi vào băng ghế sau. Thấy 2 người đã ngồi vào xe, Edward 1 lần nữa quét ánh nhìn đe dọa về phía đám lưu manh khiến chúng sởn gai ốc rồi mới đóng cửa xe lao vút đi.
Edward lái xe bới tốc độ kinh hoàng lao hướng bến cảng. Bella sau 1 lát phục hồi tinh thần thì quay sang nhìn anh. Môi Edward lúc này bặm chặt với nhau, quai hàm siết chặt tưởng chừng có thể nghiến vỡ cả đá, trên trán nổi đầy gân xanh. Bella nhận ra Edward đang vô cùng tức giận nhưng bản tính tò mò cùng bướng bỉnh lại thôi thúc cô. Cố lấy hết can đảm, Bella chất vấn Edward:
- Anh theo dõi chúng tôi?
- Lần thứ 2 rồi đấy Isabella Swan. Ở Phoenix, người ta không dạy cô nói cảm ơn sao? - Giọng Edward quả thực như vừa nuốt nửa thùng thuốc nổ.
- Cảm ơn. Nhưng tôi cần 1 lời giải thích! - Bella vẫn cứng đầu cứng cổ nói.
- Tôi không theo dõi các cô.
- Vậy tại sao anh đến đúng lúc như vậy? Tôi không tin đây chỉ là trùng hợp. - Bella quyết không chịu buông tha vấn đề.
- Cô thật là phiền phức! - Từ lúc đọc được những suy nghĩ dơ bẩn của của đám lưu manh kia, tâm trạng Edward đã vô cùng táo bạo. Nếu không phải lý trí cực lực đè nén thì anh đã sớm quay xe lại giết sạch mấy tên kia rồi. Mà sự không biết điều của Bella nãy giờ, không nghi ngờ gì, chính là đổ thêm dầu vào lửa. Edward quay sang và gần như là gầm lên với Bella:
- Là tôi đọc được suy...
- EDWARD!
1 tiếng quát đánh gãy câu nói của Edward. Tay Lucinda vươn qua góc bên trái ghê lái còn đang túm chặt tóc Edward. Lúc nãy để ngăn Edward nói ra những lời kích động, Lucinda đã giật mạnh tóc Edward. Nếu là người bình thường hẳn là đã bị cô kéo đập đầu vào cửa kính rồi, nhưng Edward chỉ hơi cứng người lại mà thôi.