Sau bữa cơm, Alice nói với Lucinda và Bella:
- Tối nay trời sẽ mưa to và Emmett muốn chơi bóng. Hai người có muốn cùng tham gia không?
Tuy thấy ngữ cảnh câu nói có chút quái dị nhưng không tiện hỏi nên Bella gật đầu đồng ý. Lời từ chối của Lucinda còn chưa ra khỏi miệng liền bị 1 ánh mắt của Rosalie và Alice đấy trở vào. Khi Edward đưa Bella về, Lucinda bất đắc dĩ nói với Alice:
- Mình thực sự không biết chút gì về bóng chày cả. Các cậu chơi thì cứ chơi, lôi mình vào xem náo nhiệt làm gì?
- Cũng biết vậy nhưng mình không thích cái cô Isballe Swan kia chút nào. Thật sự không muốn ở chung một mình với cô ta. - Alice bĩu môi nhún vai.
Đối với địch ý của Alice với Bella, Lucinda có hơi khó hiểu nhưng cũng không hỏi.
- Mình không tin gia đình cậu muốn bảo vệ mình với Bella thì nhất định phải kéo tụi mình đến đây. Gia đình cậu muốn bảo vệ có thể âm thầm hành động mà. Còn có chuyện gì mà mình không biết sao?
- Lúc đầu mọi người cũng định âm thầm bảo vệ nhưng không hiểu vì sao ngài cảnh sát trưởng Swan đáng kính lại có quan hệ không tầm thường với đám sói hôi hám... - Alice nói đến đây chợt giật mình liếc Lucinda một cái vội sửa miệng - khụ, là với đám người tộc Quileute. Vậy nên... - Alice hơi ngập ngừng, không biết giải thích tiếp thế nào.
- Mình hiểu. - Lucinda cười cười lắc đầu - Người sói và vampire. Vấn đề về thành kiến chủng tộc hả?
- Vậy là cậu cũng biết đến sự tồn tại của họ. - Alice gật đầu. - Đúng là do mấy người đó nên bọn mình mới không thể bí mật bảo vệ cô nàng Bella đó được. Hừ, bọn họ không tự nghĩ lại mà xem, nếu gia đình mình ôm toan tính gì thì Forks đã sớm không còn yên bình rồi.
Alice mắc oán than mà không đẻ ý nụ cười trên môi Lucinda đã dần nhạt đi. Người sói với vampire hay phù thủy với vampire đều vậy. Tất cả đều là vì thành kiến chủng tộc, không phải sao?
oOo
Quả nhiên như dự đoán của Alice, gần tối thì trời bắt đầu âm u. Lucinda cũng không ở lại nhà Cullen chơi đến tối mà cùng Douglas về nhà. Khi trời bắt đầu mưa thì Edward lái 1 chiếc Jeep Wrangler màu đỏ chót đến đón Lucinda sau đó mới vào thị trấn đón Bella. khi đến nhà Bella, cảnh sát trưởng Swan thấy Lucidna thì hơi ngạc nhiên nhưng nhớ sự xuất hiện của cô mà rất nhanh đồng ý cho Bella đi cùng họ. Chỉ là ông dặn Bella phải về sớm. Nhưng Lucinda thầm nghĩ trong lòng rằng điều đó sẽ không thực hiện được.
Đáng lẽ trong xe vốn nên chỉ có 2 người ngọt ngào ân ái mà lúc này lại dôi ra 1 người mà trở nên rất gượng gạo. Bella hết nhìn Edward đang lạnh mặt lái xe lại nhìn Lucinda đang ngồi thần người thả hồn trôi ngoài cửa sổ. Cuối cùng, dường như không thể chịu được sự im lặng đè nén trong xe, Bella lên tiếng:
- Chúng ta đang đi đâu vậy?
- Khi nào đến nơi cô sẽ biết. - Edward đáp gọn lỏn, không hề có ý định nói chuyện phiếm.
Bella không biết phải nói gì tiếp, chỉ có thể tiếp tục im lặng. Chiếc xe chở 3 người đi sâu vào rừng. Đoạn đường gập ghềnh như cái đồ thị hình sin. Đi hết đường, cả 3 người phải cuốc bộ 1 đoạn nữa mới tới nơi. Nơi tổ chức trận bóng chày có 1 không 2 này là 1 bãi đất trống rộng mênh mông trong lòng dãy Olimpia. Nó lớn gấp 2 lần bất kỳ sân bóng chày nào.