Ở bán đảo Olympic – thuộc miền tây bắc tiểu ban Washington – có 1 thị trấn nhỏ tên là Forks, dường như lúc nào cũng nằm trong sự bao phủ của mây. Mưa ở thị trấn này lúc nào cũng nhiều hơn ở bất cứ vùng nào khác ở Mĩ. Lucinda khó mà nói rõ được bản thân cô thích loại thời tiết như thế nào. Cô chỉ biết chắc chắn 1 điều là cô rất yêu cái đẹp. Mà Forks trong mưa quả thực rất đẹp.
Mọi thứ xung quanh đều xanh ngắt một màu: cây cối với những thân cây phủ đầy rêu, nhánh cành của chúng tạo thành những tán lá rậm rạp, mặt đất mọc đầy dương xỉ. Mưa hiện giờ không quá to nên khắp không khí như được bao phủ bởi màu xanh và bạc. Xanh và bạc, thực là một sự kết hợp màu sắc hoàn mĩ – Lucinda nghĩ – nó làm cô nhớ đến Xà viện Slytherin trong bộ truyện nói về phù thủy mà gần đây Lucinda đang đọc. Cô thích nó cho dù Douglas cho rằng đó là 1 bộ sách nhảm nhí.
Dù hiện tại mưa không to lắm nhưng nhiệt độ vẫn rất thấp. Lucinđa thần kinh đến độ bản thân đang ngồi trên xe chạy tốc độ cao, ăn mặc phong phanh mà vẫn bất chấp bắt Douglas mở mui xe ra. Douglas với kiểu tùy hứng này của Lucinda đã sớm không thèm quản. Chiều ý cô mở mui xe ra. Rất nhanh cả 2 người bị mưa xối ướt nhẹp:
- Ai!! Douglas, thật tuyệt vời! Sao anh có thể tìm được 1 nơi xinh đẹp như vậy nhỉ? – Gió quá to, Lucinda gần như phải gào lên để Douglas ngồi kế bên nghe thấy.
- Tiểu thư thích là được rồi. - Đầu cũng không thèm quay, Douglas trả lời.
Không phật ý vì sự lãnh đạm của anh quản gia nhà mình, Lucinda tiếp tục nhoài người lên thành xe ngắm phong cảnh, mặc kệ mưa xối mình thành 1 đống ướt nhẹp. Khoảng hơn 20 phút sau, xe 2 người dừng lại trước 1 biệt biệt thự lớn nằm sát bìa rừng. Biệt thự xây theo phong cách kiến trúc của Anh những năm đầu thế kỷ 16. Cổng lớn và hàng rào cao 2m được làm từ đồng đỏ tạo hình hoa chuông. Hai bên trụ cổng được bao phủ bởi dây leo hoa tigon, những bông hoa nhỏ màu hồng hình trái tim lung lay khe khẽ trong mưa gió trông vừa yếu ớt vừa kiên cường kỳ lạ.
Xe dừng, Lucinda nghiêm túc ngồi ngay ngắn lại trên ghế phụ, vuốt ngược mái tóc ướt đẫm rối bù ra sau. Tay trái cô đặt lên chiếc dây chuyền bạch kim, mặt dây là 1 viên lam bảo thạch hình giọt nước lớn chỉ cỡ 1 đốt ngón tay. Ngón trỏ tay phải vạch lên không khí trước mặt. Miệng ngâm nga 1 thứ tiếng tối nghĩa khó hiểu. Trên đầu ngón trỏ ngưng tụ 1 đốm sáng nhỏ màu xanh lơ. Theo quỹ đạo Lucinda đưa tay, trên không trung trước mặt cô dần hiện lên dòng chữ:
Lucinda Elizabeth Taylor
Câu chú ngữ khó hiểu kết thúc. Dòng chữ cũng tan dần đi trong mưa. Cánh cổng nặng nề giống như bị ai đẩy ra, mở rộng cho xe vào. Đập vào mắt Lucinda là 1 khoảng sân lớn gấp đôi sân bóng rổ, 2 bên trồng đầy cẩm tú cầu màu lam mà cô yêu thích, ở giữa là con đường rải đá trắng rộng 4m cho xe qua. Xe dừng lại trước cánh cửa gỗ sồi lớn của biệt thự. Douglas mở cửa bước xuống, vòng qua bên ghế phụ mở cửa cho Lucinda rồi nghiêm cẩn cúi người:
- Mời chiêm ngưỡng ngôi nhà mới của người, tiểu thư Lucinda Elizabeth Taylor của gia tộc phù thủy cổ xưa tôn quý. - Khóe miệng Douglas hiện lên nụ cười nhẹ dịu dàng, ngay cả khi bị xối ướt như chuột lội vẫn không che lấp được phong thái nghiêm cẩn và cao quý từ trong xương.