Chương 14

20 2 0
                                    



"Anh sợ diều hâu sao?", Tô Vạn nói: "Anh nói cái gì nương nương giống như người chim, nhìn qua không phải giống chim diều hâu sao, thật không đáng tin cậy."

"Tôi gọi chúng là chim bởi vì chúng có thể bay," Hắc Hạt Tử trả lời, "Chúng trông còn đáng sợ hơn diều hâu, lát nữa cậu sẽ thấy, đừng có tè ra quần."

"Ai tè ra quần chứ", Tô Vạn ngoài miệng phản bác, trong lòng lại nghĩ hình như mình thật sự có mang theo tã giấy người lớn, trước khi đi cậuthấy túi có chút góc cạnh không đầy nên nhét thêm vào bên trong, dù sao Hắc Hạt Tử cũng đã nói, những thứ cậu mang theo quyết định tỷ lệ sống sót của cậu, mang theo nhiều một chút cũng tốt.

Hắc Hạt Tử và Tô Vạn tiếp tục nhìn qua những bức tượng đá trên vách tường một lần, có rất nhiều tác phẩm đã mơ hồ không rõ ràng, nhưng phần lớn còn có thể nhìn ra hình dạng, đơn giản mà nói chính là một buổi đi săn của loại chim quái dị này, chúng ăn rắn, cũng ăn thịt người, Tô Vạn nhìn chằm chằm vào một thạch điêu rất lâu, sau đó chỉ vào một thứ ở trên tượng đá hỏi Hắc Hạt Tử: "Cái này là cái gì?"

"Người bạn nhỏ của loài chim này", Hắc Hạt Tử liếc mắt nhìn liền nói: "Trước kia tôi có cùng người ta bắt loài chim này nghiên cứu qua, trong cơ thể nó có một thứ rất giống khỉ, diều hâu phụ trách săn mồi, khỉ phụ trách ăn."

"Các anh bắt được sống rồi?", Tô Vạn không biết nên kinh ngạc về phần nào trong câu vừa rồi của Hắc Hạt Tử, liền nghe Hắc Hạt Tử nói: "Ừ, là tôi và Ngô Tà, thứ này cực kỳ phiền toái, lúc bay thì không thể nhìn thấy, tôi và cậu ta canh suốt bốn ngày mới bắt được một con sống."

"Các anh bắt như thế nào?", lòng hiếu kỳ của Tô Vạn trỗi dậy, Hắc Hạt Tử cười nói: "Lúc đầu chúng tôi đã thử rất nhiều cách, thịt gì cũng dùng thử nhưng chúng tôi nhận ra lũ diều hâu này không bị lừa, cuối cùng không còn cách nào khác đánh phải ra tay tàn nhẫn."

"Anh dùng thịt Đường Tăng à?", Tô Vạn nói, chợt nghe Hắc Hạt Tử cười: "Lúc ấy bắt chim là ý tưởng của Ngô Tà, cậu ta nhất định muốn nghiên cứu về loại chuông trên người con khỉ trong thân thể loài chim này, cuối cùng quyết định lấy Ngô Tà làm mồi nhử, chỉ cần có chút máu lũ chim sẽ đến, sau đó chúng tôi liền thành công bắt được một con."

"Chết tiệt", Tô Vạn thoáng cái liền lui ra hơn nửa mét: "Anh, đừng nói lát nữa anh sẽ dùng tôi làm mồi nhử."

"Ngô Tà là tự nguyện", Hắc Hạt Tử thấy thế bất đắc dĩ nói: "Cậu ta là người liều mạng, cậu chưa từng gặp qua hắn ngày trước, so với bây giờ giống như hai người khác nhau."

"Vậy còn tạm được", Tô Vạn thở phào nhẹ nhõm: "Nhưng nếu như phía sau bức tượng này đều là loại chim này, vậy hai chúng ta đi vào chẳng khác nào vào giao đồ ăn sao??"

"Chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi vào", Hắc Hạt Tử nói, đèn pin trên tay vừa chuyển liền chiếu lên một khối thạch điêu khác, Tô Vạn tiến lại gần xem, phát hiện hình ảnh chạm khắc trên này đã khó có thể nhìn rõ, mơ hồ có thể nhìn được một thứ rất dài bơi đến trước tượng đá Tây Vương Mẫu, cậu hỏi: "Đây là một con rắn sao?"

[ĐMBK đồng nhân] Tô Vạn ThiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ