chap 34

966 89 7
                                    

Cây đèn vốn tỏa ra ánh sáng nhưng lại chẳng thể nào soi rõ hết được hết cả khoang không gian này . Nhưng Harry vẫn có thể nhìn rõ được thân thể mình trong đêm tối này. Hừm , liều một phen thử . Harry đưa miệng lên thổi tắt đi nguồn chiếu sáng duy nhất của mình rồi nhắm mắt lại để mặc cho các giác quan còn lại của mình dẫn đi . Không khí lúc đầu hơi tối và thoang thoảng nhẹ cái lạnh nhưng xung quanh Harry giờ lại âm ấm lạ thường . Bao quanh mình là hương cỏ cây nhèn nhẹ và cái gì thế nhỉ ? Mùi gỗ ư ... không phải mùi giấy mới phải pha với mùi mực chuyên dụng . Một mùi thơm chỉ có những người đọc sách nhiều mới cảm nhận được , như cô bạn Hermione của cậu ấy.
Harry mở dần đôi mắt xanh lục của mình, tầm nhìn từ mờ dần rồi điều chỉnh tiêu cực của mình về đúng độ chính xác của mình . Phía trước cậu là một cánh cửa gỗ , trên nó có điêu khắc một dòng chữ .

"Ubi est terminus tenebrarum et lucis ?"

Harry tròn mắt , tay đưa lên cằm ngẫm nghĩ lên một hồi lâu . "Hừ ,.... Rốt cuộc dòng chữ này nói gì vậy ta ?"
"Hí hí ..." tai cậu có nghe nhầm không chứ . Ở đây còn có người nào khác ngoài cậu ư? Nhưng quanh đi quẩn lại ở đây cũng chỉ có mình cậu chứ mấy . Vậy là phát từ bên kia cánh cửa rồi .
Harry áp sát lỗ tai vào lắng nghe thiệt kĩ.
"Hí hí .... Thui nào lại đây đi ."
Bất chợt cánh cửa mở ầm ra làm cậu ngã chúi hụi xuống nền nhà gỗ bóng loáng .
"Ui da cái mũi của tui ." Hên là ngã trúng quyển sách có giấy dày với mềm chứ không thì có phẫu thuật thẩm mĩ cũng chẳng vớt nổi được cái mặt này quá.

"Xin lỗi con nha . Nay ta mới quay lại đây trong một khoảng thời gian lâu như vậy . Nên nơi này có chút lộn xộn tí ." Harry tia mắt về phía cầu thang lớn thì thấy có một người phụ nữ .... không một người đàn ông mới đúng .... hừmm.. Harry hoang mang .
Người kia mơ hồ đoán được ý nghĩ của Harry thì bật cười lớn .
"Hahaha ... đừng nhọc công đoán giới tính của ta làm gì . Mất công não của con lại thêm nhiều nết nhăn hơn đấy . Lúc đó con vô được Ravenclaw cho coi ." Harry bị nói trúng tim đen thì ngượng ngùng nhìn qua chỗ khác cho đỡ quê .
"Được rồi , để xưng hô cho dễ con cứ gọi ta là Người đi ."
Harry gật đầu đã hiểu .
"Cho con hỏi đây là đâu , người là ai và vì sao con lại ở đây được không ạ ."
Người kia bày ra bộ dạng nghiêm túc nói .
"Đây là nhà của ta , là nơi khởi nguồn của những sáng tạo được kiểm chứng rõ ràng sau đó đem ra làm thực nghiệm . Và ở tại nơi đây phát minh ta tâm đắc cũng như thất vọng nhất được tạo ra . Đó là con , Harry ."
Khoan, Harry thấy hơi sai sai à nha . Rõ ràng cậu được sản xuất có nơi được ghi chú rõ ràng mà . Sao người này lại nói câu dễ gây xích mích thế này ?
"Nói vậy hơi khó hiểu ha ?" Người xoa mái tóc rối bù của Harry nhè nhẹ .
"Nói nôm na thì ta là người mà mọi người gọi là Mẹ Trái Đất hay Mẹ sự sống đấy . Và ta cũng xin tự giới thiệu về bản thân mình một chút . Nhạc lên nào ." Dưới mặt đất vươn lên mấy chùm hoa loa kèn nho nhỏ phát lên bản nhạc nghe chỉ muốn nhún nhảy tèn tèn ten .... tèn ten tén ....
"Nếu như con thành tâm muốn biết , thì ta đây sẵn lòng trả lời .
Thuộc top 3 những vị thần đẹp trai nhất mà vũ trụ xứng đáng có .
Vị thần vẽ và tô màu lên bức tranh của vạn vật .
Chính ta đây Adiuvaret .
Sẽ làm con chói mắt bởi sự lấp lánh , óng ánh như kim cương của ta .. hố hố hố ."
Cái lời thoại nghe quen quen vậy nhỉ .Harry nghĩ thầm trong đầu .

Quyết làm nhân vật phụ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ