Warning: R18
__________________Manjiro đã không còn hận Kazutora nữa.
Kể từ cái ngày gã nói với em rằng: em vẫn là một phần của Toman, Kazutora đã luôn nghĩ về gã.
Em tò mò về cuộc sống hiện tại của gã, và em thừa nhận rằng, trong lòng em luôn canh cánh một nỗi lo về người con trai ấy - cái người mà em vừa thương lại vừa ghét. Em nghĩ, trái tim của gã thật đầy bao dung, khi mà gã có đủ can đảm để tha thứ cho em sau từng ấy việc tồi tệ mà em đã làm.
Hoặc là, gã chỉ rộng lượng với một mình em.
Kazutora ngồi trong góc khuất của quán cafe quen, cuộc sống hiện tại của em đang rất tốt. Sau khi ra trại, em được Chifuyu đón về nhà riêng, và rồi cả hai cùng nhau vun vén ước mơ của Baji, đó là mở một cửa hàng thú cưng. Tiệm thú cưng tuy mới mở nhưng lại rất đắt khách, Kazutora căn bản cảm thấy cuộc sống như vậy đã là quá tốt rồi, xem như đây là một lời tạ lỗi tới người bạn quá cố của em.
Những dòng suy nghĩ vẩn vơ khiến em chẳng dành một chút sự tập trung nào tới mọi thứ xung quanh, đôi mắt em lơ đễnh mà chẳng để ý rằng có người đã tới ngồi trước mặt em từ lúc nào."Chào, Kazutora. Cũng đã 10 năm rồi nhỉ?"
Người kia cất giọng, nghe thật mềm mại mà cũng đầy uy nghiêm, khiến Kazutora nhanh chóng thoát khỏi dòng suy nghĩ mông lung. Thế rồi ánh mắt em thay đổi, từ bình thản sang ngạc nhiên, pha thêm một chút sợ sệt khi trông thấy người trước mặt.
"M...Mikey?"
"Ngạc nhiên lắm sao, Kazutora?"
Người con trai với mái tóc đen óng được cắt tỉa gọn gàng, cùng nụ cười thuần khiết đối diện với em, ánh nhìn bỗng chốc trở nên hiền dịu. Kazutora dường như không tin nổi vào mắt mình, Manjiro của ngày ấy đã không còn, thay vào đó là một Manjiro với dáng vẻ trưởng thành và chín chắn hơn, đang ngồi trước mặt em. Bảo em làm sao mà làm quen cho kịp, Manjiro ấy, thay đổi nhanh quá.
"À-ừ... chỉ là... không nghĩ mày lại thay đổi nhiều tới vậy. Mày vẫn ổn chứ, Mikey?"
Manjiro không muốn nói là gã ổn, nhưng gã cũng không muốn thấy dáng vẻ em lo lắng cho gã. Manjiro biết rằng, trong tâm trí của Kazutora, chưa lúc nào em ngừng suy nghĩ về gã, và Manjiro gã cũng vậy.
"Tôi vẫn ổn. Nhìn em cũng khác thật đấy, kiểu tóc này khiến em trông thật xinh đẹp, Kazutora"
Kazutora ngơ ngác không hiểu, cách xưng hô của Manjiro sao nghe lạ lẫm quá? Em sợ rằng gã đang nhầm em với ai rồi, thế nhưng cái tên của em được gã đọc tròn vạnh và rõ ràng, điều đó càng khiến em bối rối.
"M...Mikey, sao mày... xưng hô lạ thế?"
Manjiro khẽ cười, tay gã khuấy nhẹ ly cà phê trước mặt. Thế rồi ánh nhìn gã sắc lạnh chạm vào đôi đồng tử của em, Kazutora khẽ giật mình, trong phút chốc em đã nghĩ mình lỡ chọc giận gã mất rồi. Nhưng nụ cười của gã sau đó lại khiến em an tâm hơn phần nào, Kazutora nhẹ nhõm thở ra một hơi.
"Không có gì đâu, tao đùa thôi"
"À ừ..."
"Kazutora này, đã 10 năm không gặp rồi, tao thực sự có rất nhiều chuyện muốn nói với mày đấy"
Kazutora ngập ngừng hỏi gã
"Ch-chuyện gì cơ?"
"Ở đây không tiện. Mày muốn về nhà tao chứ?"
![](https://img.wattpad.com/cover/283879965-288-k639859.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Tổng hợp ] TR Oneshot
FanfictionTổng hợp những mẩu truyện cute về mọi couple trong Tokyo Revengers=)))))))