Lâm Vỹ Dạ không hiểu, một tên ngốc ngay cả tự ăn cơm cũng không làm được, thì sao lại nhớ được một con đường chỉ mới đi qua một lần chứ?Ngay một phút trước, nàng còn lo Lan Ngọc chạy đi lung tung, lo mình làm lạc mất cô. Ngẩng đầu một cái, lại phát hiện bọn họ đã đứng trước cửa nhà. Nàng há miệng một cái, nhìn bóng lưng phong phanh của cô, trong lúc nhất thời quên lấy chìa khoá ra mở cửa.
Có phải, cô đã hết ngốc rồi không?
Biết nổi giận, biểu cảm bình thường, không làm hành động gì ngốc nghếch, có thể hiểu được những gì nàng nói, thậm chí còn có thể trả lời ngắn gọn.
Như thế mà giống một tên ngốc sao?
Nhưng nếu không ngốc, sao cô không về nhà họ Ninh báo thù, đi theo nàng làm gì chứ?
Lan Ngọc mặt không đổi sắc nhìn nàng
Lâm Vỹ Dạ sợ hết hồn, trong nháy mắt tránh né tầm mắt Lan Ngọc, cúi đầu xuống cuống cuồng lục tìm chìa khoá, sau khi tìm được thì cắm vào ổ khoá, luống cuống tay chân mở cửa.
Đại khái do ảnh hưởng tâm lý, đôi mắt cô mang đến cho nàng một cảm giác áp bách vô hình khó mà lý giải được. Ngoan ngoãn thay giày đi vào, đưa tay đóng cửa lại. Lúc đóng cửa cũng rất cẩn thận, chỉ phát ra một tiếng 'cạch'.
Lan Ngọc thu hồi tầm mắt, rốt cuộc không để ý tới nàng, quay đầu đi.
Lâm Vỹ Dạ như được đại xá, chạy vào phòng ngủ như một làn khói, cạch một tiếng đóng cửa lại.
Bước chân của Lan Ngọc hơi ngừng lại, giữa chân mày thoáng qua nét ấm ức.
Trời rất nhanh tối, lúc ấy nàng nhận được điện thoại của chị Thư, thông báo nàng ngày mai đi casting, sau đó nhắn tin gửi địa chỉ cho nàng. Lâm Vỹ Dạ vừa mở tin nhắn ra, thì tin nhắn nối đuôi nhau tới, Trương Thế Vinh cũng gửi cho nàng không ít tin nhắn. Nàng lười xem, trực tiếp xoá đi.
Tất cả dấu hiệu của cơn mưa to rốt cuộc cũng ào ào rơi xuống, phòng không mở đèn, một tia chớp chiếu vào, lập tức vang lên tiếng sấm rền.
Tay Lâm Vỹ Dạ run một cái, điện thoại di động rơi xuống sàn nhà, nàng vội vàng nhặt lên nhìn, đã không mở máy được nữa, góc trái phía dưới màn hình cũng bể một miếng. Nàng đứng lên, mò tới công tắc điện trên vách tường, mở đèn phòng ngủ lên.
Ánh đèn chớp chớp mấy cái, rồi tắt phụt. Nàng chưa từ bỏ ý định ấn đi ấn lại công tắc điện mấy lần, cũng vô ích, có vẻ là bị cúp điện rồi.
Nàng do dự một chút, mở khoá cửa phòng ngủ, mở ra một khe hở nhỏ trước, thấy một cái bóng ngồi trên ghế salon. Đường cong thẳng tắp cứng ngắc, có vẻ đã lâu không động đậy, giống như một khối đá giữa cơn mưa to.
Tim lập tức mềm nhũn.
Chỉ vì một suy đoán không chắc chắn, mà nàng đã ngăn cô ở bên ngoài, bỏ rơi cô cả một buổi chiều, có khác gì những người ở nhà họ Ninh không thèm quan tâm đến cô đâu chứ.
![](https://img.wattpad.com/cover/290035215-288-k629956.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cover] Cô Vợ Nhỏ Thích Ly hôn
Fiksi PenggemarChào các bạn! Au lại sắp trở lại với bộ truyện mới đây các bạn ủng hộ Au nhé. Cảm ơn mọi người 😘