Chap 7

1.4K 247 19
                                    




Biết trong thời gian năm cấp hai làm thằng trẻ trâu, cậu thường cúp tiết đi đâu không ?

Đi đâu ư ?

Đi đến nơi yên bình sau những bài giảng hack não của thầy đại số và giải tỏa căng thẳng cùng bạn bè. Quán điện tử lúc nào cũng vui cả.

"Ê TIÊN SƯ MÀY ! NHẤN PHÍM BẮN ĐI !"

"Mẹ mày, đừng có hét vào tai tao !!"-Takemichi mồm thì rú lên qua lớp khẩu trang nhưng tay bấm lia lịa, cảm giác cậu bấm nhanh đến mức sắp bị liệt luôn máy của người ta rồi. Hai bên người, mỗi bên một thằng đang đứng xuýt xoa vì thời gian sắp hết mà cần chút nữa thôi là sẽ phá kỉ lục của người chơi trước.

"AMAZING"

"Đệt, Takemichi mày là thánh thần tới từ phương nào ! Nói !"- Cả bọn rú lên ồn ào, vì dòng chữ đỏ chói ghi con số khổng lồ, kỉ lục bất bại chưa ai vượt qua trong 2 năm giờ đã được phá bỏ.

"Tao nói tao là chúa mày có tin không !"

"Đm tao tin, cần tôn thờ, lập tôn giáo mới không Takegod !"

"Tín đồ có được vuốt tóc không mày"

"Không, đéo. God Takemichi vuốt tóc trông ngu éo tả được, phải làm gương cho tín đồ của mày ! Hiểu không God ?"

"Mày không phải lo, tao vừa xử lý bay đống keo vuốt tóc đấy rồi. Mà đéo hiểu thằng này mang hộp keo vuốt tóc lên trường làm gì !"

"Mẹ nó, tao vuốt tóc đẹp trai  còn gì ! Tự dưng Akkun làm hỏng quả đầu của tao !"- Cả đám vui đùa rôm rả, bọn họ đã rủ Takemichi tới quán game tủ của mình. Yamghishi  kiêm từ điển bất lương đã giới thiệu cặn kẽ cho cậu chỗ này có gì hay. Hóa ra đây là nơi mà có thể gặp người từ các băng nhóm lớn, tuy người cấp cao không có nhiều nhưng đàn em thì có cả đống. Không khó để nhận ra các bang khác, mấy người này đều mặc đồng phục bang mình. Kiểu như một khu trung tâm luôn, ngày nào cũng có đánh nhau ở đây, mặc đồ bang càng dễ ăn đấm và gây chú ý, nếu có khúc mắc thì đấm nhau giảng hòa là xong việc. Còn lũ lít nhít như bọn cậu thì cũng rất nhiều, chủ yếu là đến chơi và hóng đánh nhau là chủ yếu. Sẽ không bị đấm nếu xem vào chuyện của người khác, đạo lý dễ hiểu mà nhỉ.

Chỗ này không xuất hiện trong kí ức cũ của cậu, xem ra là do hiệu ứng cánh bướm nên nơi này mới xuất hiện. Nếu nó tồn tại thì cậu chắc chắn đã biết đến chỗ hay ho này trong năm sơ trung tẻ nhạt rồi. Takemichi thầm nghĩ, nhìn lũ bạn của mình đang ngồi vào hết chỗ chơi cuối cùng, xem ra ngày đầu tuần có vẻ ai cũng muốn xả hơi. Ngó xung quanh xem còn chỗ trống nào không, cậu đang muốn chơi tiếp mấy trò tuổi thơ này. Đập vào tầm mắt Takemichi là một cái máy bán nước tự động, xoay người thấy bốn đứa kia tập trung chơi hết rồi. Thôi kệ, cậu biết mấy đứa ấy thích vị gì, coi như chiêu đãi vì dẫn cậu đi chơi và "thám thính Tokyo".

"Ê ! Tiên sư thằng ranh con, mày đụng vào tao rồi"- Tiếng quát chửi cùng âm thanh chai thủy rơi vỡ vụn thu hút sự chú ý của mọi người, ồn ào thế đấy nhưng có biến là vểng tai lên hóng ngay. Bộ tứ Mizo cũng vậy, quay ra xem kẻ xấu số là ai, nhìn thanh niên đầu vàng xù, đeo khẩu trang trắng , mặc đồng phục trường sơ vin áo cẩn thận, đeo cặp sách như học sinh ngoan lạc vào chốn giang hồ bị hai gã bất lương to gấp đôi người quát. Đm kia là thành viên mới vào của bộ ngũ Mizo còn gì !?

[Fanfic TR] [Alltakemichi] ReturnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ