Takemichi đang cảm thấy hoang mang. Tình huống kì quái này là do cậu tự bê đá đập chân mình vào.
"Tao đã làm gì mày đâu. Nín cái coi."- Mikey cũng hoang mang không kém gì Takemichi. Khi mà bản thân vừa thốt ra câu ấy, người trước mặt mình bật khóc làm cậu lúng túng theo, thả ra không được mà bắt ngừng cũng không xong. Lỡ lên túm gáy người ta rồi còn đâu.
Đúng, chính xác là nước mắt của Takemichi tuôn trào long lanh luôn.
Takemichi biết mình khóc không phải lỗi của Mikey hay là cơn đau ở ê ẩm cả người. Đây là phản ứng sinh lý thôi mà, cậu thề không phải là do Mikey xuất hiện đâu. Đưa tay lau nước mắt mà càng lau mắt lại càng đỏ hoe, kết hợp với khắp người trầy xước, rất tạo cảm giác bị bắt nạt và đe doạ.
"..."- Mé nó, thà cậu ta gào khóc thì còn đỡ, đây thì khóc mà cứ chằm chằm vào Mikey như thể bản thân vừa tạo ra tội ác tày trời, như giai cấp vô sản bị đàn áp bóc lột chông chờ phản kháng. Ê này ! Cậu vừa mới cứu thằng oắt này đấy nhá, nó phải cảm ơn chứ. Khóc cái gì !
Đằng xa thì không ai quan tâm đến đấu tranh nội tâm trong đầu hai người cả. Mọi người chỉ thấy tổng trưởng bang Tokyo Manji vừa thốt ra câu gây chấn động ( như Yamagishi bình luận thì nghe rất gay ) rồi an ủi người ta nín khóc đi.
"Chậc !"- Cái quái gì vừa xảy ra vậy, lòng phó tổng trưởng gào thét, Mikey có nhớ mục đích của cả hai khi đến đây không đó. Draken nhanh chóng tiến lên tách cái tư thế kì lạ đã ở đấy suốt 5 phút kia ra. Vừa đưa tay nhấc thằng nhóc kia ra thì hai luồng tạp âm vang vào tai làm đầu ong ong theo.
"Ê làm gì đấy !!!"
Một là tiếng phản đối hành động của Mikey.
"Hu hu hu..."
Hai là tiếng khóc bùng nổ của thằng nhóc tóc vàng đánh bị mình nhấc lên.
"Tại mày làm nó khóc rồi đấy!!! Ken-chin"
Mẹ kiếp, không phải đây là lỗi của mày à.
"Dỗ nó đi, tao còn phải hỏi nó vài câu đã."
Tao không phải bảo mẫu. Tiên sư. Hiếm khi thấy Mikey hành động kì quặc và quyết đoán như ngày hôm nay. Draken đành làm theo lời cậu ta bảo.
"Hu hu hu"- Takemichi nức nở lau nước mắt, không cản được tuyến lệ của mình. Đấy đâu phải lỗi của cậu đâu.
"Mẹ nó ! Nín đi nào!"
"Tao sẽ cố. Hu hu hu..."
Cố kiểu gì mà khóc càng ngày càng dữ thế hả thằng này !
Draken thở dài lấy cái khăn tay của mình dí vào tay Takemichi : " Không nín được thì lau nước mắt đi đã. Bình tĩnh nào, bọn tao không đánh mày đâu mà."- Thấy cậu cứ cầm cái khăn mà nhìn chằm chằm vào nó rồi liếc liếc về phía đằng kia, mãi không chịu lau mặt đi. Cuối cùng thì phó tổng trưởng cũng không nhịn nổi tính chăm con của mình nữa. Lấy lại cái khăn, tự tay làm cho.
"Mít ướt"
"Hic hic"
Thấy Takemichi không còn khóc nữa và Draken đang lau mặt cậu ta, chăm như chăm con. Mikey nhìn khuôn mặt đầy vết trầy kia đang đỏ ửng do ma sát với khăn tay. Để ý ánh mắt Takemichi liếc liếc về phía này, cậu bèn quay người lại và thấy "công việc" cần xử lý của ngày hôm nay đã tỉnh dậy đứng đằng sau mình.
![](https://img.wattpad.com/cover/280341027-288-k803276.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic TR] [Alltakemichi] Return
أدب الهواة[ Fanfic TR ] [ Alltakemichi ] Return ( Truyện chỉ đăng ở Wattpad thôi nên nếu thấy ở chỗ khác thì đúm nó hộ tôi ) NGHIÊM CẤM CHUYỂN VER Chúng ta lạc quan không phải là khi chúng ta luôn nghĩ mọi việc trên đời đều tốt đẹp, mà là khi biết chấp nhận r...