Chap 25

1K 195 8
                                    

"Ôi, Takemichi à! Bạn iu quý của tớ ơi~~cục cưng cục zàng đáng iuuuu của tớ. Hôm qua cậu..."

"Mắng, đạp đội trưởng đội ba, ăn vạ, khịa. Bỏ chạy."

Bầu không khí sôi nổi với cái giọng moi chuyện xà nẹo đã câm nín. Takemichi nói có một câu nhưng lượng thông tin hơi bị khủng bố.

Mitsu hít sâu một hơi và thở dài một cách thoả mãn như phê thuốc, được bạn ơi.

"Cậu chất vãi, đúng là bạn của tớ."-Cô kéo ghế bảo cậu ngồi xuống và bạn cô rót ly trà hoa quả cho Takemichi, hội chị em đang ngồi buôn trong phòng câu lạc bộ thì nhân vật chính bước vào. Tại sao không gia nhập vào nhỉ, đằng nào cũng đang rảnh và trà cùng hạt dưa rang rất ngon và thơm.

"Mới có một đêm thôi mà cậu làm được nhiều việc nhỉ ? Đời sống tuổi trẻ của cậu phong phú ghê?"

"Cậu cứ làm như mình già lắm ý. Xin tách trà nữa nào."- Takemichi húp một hơi sạch ly trà, vị ngọt thanh vừa đủ thêm ít đá và mứt trái cây, làm người vừa đi nắng về như Takemichi được hồi sức.

"Mình không "già" về mặt sinh lý nhưng mình già về mặt tâm hồn nha cậu. Ăn bánh quy không? Hina-chan cho câu lạc bộ mình đấy."-Những chiếc bánh quy bơ hình bông hoa nhỏ được phủ một lớp socola trắng và dâu tây khô, rất đáng yêu như người làm ra nó vậy. Takemichi nhét một cái vào mồm và hương vị thật tuyệt vời, cảm giác như ngậm vàng trong miệng vậy, cậu không nỡ nuốt.

"Cô ấy muốn vào câu lạc bộ bọn mình đó. Tớ nghĩ sẽ rất vui nếu có một người giỏi nấu nướng ở trong ban mình, nếu có đi chơi hay cắm trại thì vui lắm luôn."

"Muốn ăn ngon thì nói luôn đi bạn. Ủa trà hoa cúc hả ?"-Takemichi uống một ngụm trà và nhận ra không phải trà hoa quả như lúc nãy mà là trà hoa cúc. Bảo sao đầu óc đang căng thẳng, uống xong thấy nhẹ não và thư giãn hẳn.

"Cổ đang cuốn băng kia thì đừng có uống nhiều đồ lạnh bạn nhé. Chú ý bản thân vào."-Mitsu càm ràm và đặt thêm cục đường viên vào chén trà của Takemichi. Trà hoa cúc hơi nhạt so với trà hoa quả mà các cô đang uống, Takemichi thích thì cô sẽ cho nó ngọt.

"Bọn mình là câu lạc bộ văn học, phải nói khéo léo chứ ! Ai mà chả thích đồ ăn ngon hả cậu."

"Mà kệ đi, nói về chuyện của cậu đi Takemichi-kun. Sao mà nó drama thế hở ?"-Mấy cô nàng vừa háo hức cũng vừa lo lắng. Nếu có đánh nhau và Takemichi bị bắt nạt, bọn họ sẽ báo cảnh sát giùm luôn. Mấy băng đảng ngầu thì ngầu thật đấy nhưng vẫn nguy hiểm lắm.

"À cũng bình thường thôi, không có gì căng thẳng cả."-Chắc là vậy, Takemichi thầm nhủ.

"Cũng đúng! Thấy cậu hiện tại đang đi học đầy đủ và ung dung uống trà buôn chuyện cùng bọn tớ thì mọi việc vẫn ổn ha."-Mấy cô nàng thở phào rồi cười khúc khích. Bắt đầu buôn chuyện linh tinh để xả stress, Takemichi cũng ngồi tham gia vào vài câu.

Tại sao cậu lại thảnh thơi thư giãn sau khi tạo nghiệp như thế á ?

Takemichi cũng không biết, cậu rất nhiều việc. Nhưng mà kệ đi, sao phải quan tâm thái quá đến mấy việc vặt nhỉ, Takemichi xứng đáng được thư giãn.

[Fanfic TR] [Alltakemichi] ReturnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ