Edit: Bonnie/Hãy đọc ở trang chính chủ
Mưa to hơn nửa tháng mới tạnh, nhưng mà rất nhanh phía nam đã truyền đến tin tức không tốt lắm, mưa dầm mấy ngày liền, đê đập gặp nguy hiểm.
Ngày hôm đó Cơ Băng Nguyên đang kiểm tra bài vở đám con cháu tông thất, lần này là từ chọn đề, nói có lý là được, giới hạn trong ba nén hương, thu đọc ngay tại chỗ.
May mà Vân Trinh đã sớm bảo Lệnh Hồ Dực viết không ít bài luận để mình học thuộc làu ở nhà rồi, cộng thêm Cơ Băng Nguyên luôn nhường hắn, bởi vậy cũng không khó viết, viết mấy thứ lung tung rồi nộp thôi.
Cơ Băng Nguyên nhìn mà muốn cười, nhưng cũng vung bút son lên phê tốt, sau đó lại lật tiếp, liền dừng tay lại: "Mười cách trị sông."
Y nhìn một hồi, gọi Cơ Hoài Tố: "Mười kế sách này của khanh viết rất hay, giống như là đã từng đi qua những chỗ ấy rồi vậy."
Cơ Hoài Tố nói: "Từ nhỏ thần đã rất ngưỡng mộ tiên thánh Đại Vũ(*), trong nhà mời một tiên sinh là người Ký Châu, năm nào quê quán của hắn cũng ngập lụt, hắn thường xuyên nói với thần về những kế sách trị sông, thần cũng đọc thuộc lòng mấy cuốn sách như "Thủy kinh", "Máng mương chí", tiếc rằng chỉ có thể ở đất phong, không thể tự mình đi nhìn một chút, phân ưu vì quân, bình khó vì dân. Gần đây mưa to, thần lo sợ có lũ lụt, tức cảnh sinh tình mới viết ra mười kế này."
(*) Đại Vũ (Hạ Vũ) là một vị vua huyền thoại ở Trung Quốc thời cổ đại. Ông nổi tiếng với về việc chống lũ, cho nên mới có truyền thuyết là Đại Vũ trị thủy.
Cơ Băng Nguyên giương mắt nhìn chằm chằm gã một lúc lâu: "Viết rất tốt - biện pháp khơi thông rất có thể thực hiện, biện pháp đồn điền sau khi trị sông lại là thượng sách lợi nước lợi dân, dân giàu nước mạnh."
Y gọi người đến ngay trước mặt tất cả mọi người: "Cho ngựa đưa kế sách này về kinh giao cho chư vị thừa tướng Nội Các, cứ bảo trẫm nói, mời bọn họ nhìn xem."
Y lại nhìn về phía Cơ Hoài Tố: "Khanh hiến thượng sách này, nên thưởng."
Thậm chí Cơ Hoài Tố còn không dám nhìn thẳng y, gã phải hít sâu mới có thể ngăn chặn sự sợ hãi trong lòng mình, đó là sự sợ hãi và uy áp từ sâu trong xương tủy từ kiếp trước. Thậm chí gã biết chân mình đang run rẩy, may mà có cái bàn ngăn cản, không đến mức mất mặt, gã thở thật sâu, nói: "Có thể phân ưu vì quân, tiểu tử cảm thấy rất vinh hạnh, không dám xin thưởng."
Cơ Băng Nguyên thích thần tử có ích.
Cho dù nhân phẩm như thế nào, y cũng có biện pháp kiềm chế tham quan, nếu là quan lại có tài, y sẽ có thể tìm cách dùng. Ngay cả ác quan Chu Kim Tinh nổi tiếng khắp thiên hạ của tiền triều mà y còn dám dùng, thần tử cả triều khổ khuyên đừng để tổn hại thanh danh minh quân của y, y lại không nói gì, còn sắp xếp Chu Kim Tinh vào Hộ bộ, phụ trách muối sắt.
Thuế muối sắt vốn là một thu nhập lớn của quốc khố, nhưng tất cả mọi người biết thuế muối sắt không dễ thu, tất cả đều bị thế gia, phiên vương khắp nơi nắm giữ. Hào cường, danh môn thế gia khắp nơi lấy việc thông gia để trao đổi ích lợi, rắc rối khó gỡ. Quan muối sắt các nơi vừa lên chức không bao lâu, không phải bị thu mua thì chính là bị nắm thóp, nếu không khuất phục thì bình thường đều là nhậm chức không được bao lâu sẽ chết bệnh ly kỳ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ-Edit][Hoàn] Chiến lợi phẩm của đế vương - Hôi Cốc
RomantizmTên: Chiến lợi phẩm của đế vương - Tác giả: Hôi Cốc Thể loại: Cổ đại, ngọt sủng, trọng sinh, niên thượng, cung đình hầu tước, trâu già gặm cỏ non, chủ thụ Vai chính: Cơ Băng Nguyên x Vân Trinh Độ dài: 143 chương chính văn, 9 chương phiên ngoại Edit...