Chap 18: Mẹ...

247 20 1
                                    

Đã qua bao nhiêu ngày bên nhau như thế, nhưng tôi vẫn chưa tỏ tình nàng một cách đường hoàng.

Thế nên, định mượn ngày valentine năm này để dành tặng nàng một bài hát thay cho một lời yêu thương, ấy vậy mà... mọi thứ đã không theo như kế hoạch đã định trước.

Tuy vậy nhưng cũng không làm khó được tôi, tôi đã dời món quà bất ngờ ấy sang ngày thứ bảy - hôm trước valentine.

Sau khi mọi thứ đã xong xuôi đâu vào đó, tôi nhẹ nhàng cầm tay nàng kéo nhanh lên phòng. Trong lòng vương chút hồi hộp khó tả.

Cánh cửa vừa được bật mở...

"Á! Trời ơi!"- Nàng thốt lên đầy bất ngờ, tròn mắt nhìn lấy tôi như không tin những gì đang tồn tại ngay trước mắt.

Đây quả thật chính là biểu hiện mà tôi đã mong được nhìn thấy ở nàng. Thật không uổng công tôi đã dành cả một ngày chỉ để trang hoàng nơi này thật lộng lẫy.

Ánh đèn mờ nhẹ nhàng đã mang đến cho nơi đây một cảm giác ấm áp và hòa quyện. Dưới sàn nhà là một hình trái tim rỗng được làm từ những cánh hoa hồng thơm ngào ngạt.

Ngay vị trí tâm đặt ba đóa hoa hồng tím đẹp rạng ngời. Một đóa có mười sáu nhánh bông, một đóa có mười chín nhánh, và đóa khổng lồ ngay giữa gồm 999 nhánh.

Dựng trên tường nhà là cây ghita tôi mượn của Cẩm Thơ, và nó sẽ là trợ thủ đắc lực giúp tôi ngỏ lời yêu với nàng trong ngày hôm nay.

Bên cạnh đó, tôi cũng đã rất khéo léo để lựa ra những tấm hình đẹp, tự nhiên, và thuần khiết nhất của chúng tôi trong năm mười hai cũng như trong hiện tại, ép nó vào trong từng khung ảnh, treo nó lên men theo bức tường phòng, khiến cho căn phòng bỗng chốc như gợi lại biết bao kỉ niệm, là nơi chứa chan những hồi ức đẹp nhất trong ngần ấy năm qua.
Tôi cười mãn nguyện, mọi thứ tôi đã chuẩn bị thật hoàn hảo, vô cùng hoàn hảo.

"....."- Nàng lặng đi, nhìn tôi với đôi mắt long lanh rạng ngời. Tôi trông thấy nàng cười, một nụ cười tươi lạ lùng. Điều này khiến tim tôi vui sướng biết nhường nào.

Bất chợt, nàng xúc động chạy đến ôm chầm lấy tôi, một cái ôm thật chặt và ấm lòng.

Tôi cười, chậm rãi nhấc lên bó hồng mười sáu nhánh, đưa nó cho nàng.

"Bạn có biết mười sáu bông hồng tượng trưng cho điều gì không?"

Nàng lắc đầu, mỉm cười đón lấy, chờ đợi tôi tiếp lời.

"Tượng trưng cho một tình yêu đầy sóng gió."

Nàng khẽ nhíu mày ngạc nhiên hơn. Có lẽ nàng đang thầm trách vì sao tôi lại tặng một bó hồng với ý nghĩa kì quặc như thế. Không đợi nàng cất lời, tôi nói tiếp.

"Còn đây là bó hồng gồm mười chín nhánh."- Tôi nhấc lên đóa hồng thứ hai, tiếp tục đưa nó về phía nàng.

"Thế... ý nghĩa của nó là...?"- Nàng buông một câu hỏi lấp lửng.

"Bó hồng mười chín nhánh này sẽ nhắc nhở bạn, hãy luôn nhẫn nại và chờ đợi."

Nàng tiếp tục nhìn tôi với đôi mắt không giấu nổi vẻ thắc mắc.

[Ngọc Ngân] 5 Năm Cho Một Lời Tỏ Tình!!!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ