HoonYoshi ²

439 36 25
                                    

Cre: hlee_zimaline
________________________________

Mọi chuyện cứ yên bình trôi qua như vậy, cuộc sống học đường, chuyện nhà, tình cảm của họ vẫn luôn tốt đẹp. Jihoon và Yoshinori vẫn cứ vui vẻ sống qua từng ngày, cho đến một ngày, là vào ngày sinh nhật 17 tuổi của Yoshinori. Từ đó mọi chuyện mới bắt đầu

Sinh nhật năm nay có hơi khác so với mọi năm, chuyện duy nhất tuy trong mắt người khác chắc sẽ là rất bình thường tuy chỉ hơi bất ngờ nhưng có vẻ họ chẳng quan tâm lắm, dù sao sống trong thế giới này là vậy mà, nhưng có hai người không cảm thấy vậy, chính là Yoshinori và Jihoon. Đằng sau gáy của Yoshinori đã xuất hiện một cái tên, phải là một cái tên, chính là cái "hệ thống" và "bạn đời định mệnh" chết tiệt đó. Một cái tên lạ hoắt lạ huơ Yoshinori chắc chắn cậu chưa từng nghe qua cái tên này: Bong Yeong Wook.

Hôm đó buổi tiệc sinh nhật của Yoshinori vẫn tổ chức như thường lệ, có ba mẹ hai bên, có cậu, có anh, có bánh kem, những món quà, những lời chúc mừng. Tưởng chừng là vui vẻ nhưng nào ngờ giữa buổi tiệc mẹ cậu ở đằng sau lại thấy trên gáy cậu có một vết mờ mờ, bà ấy xem kĩ mới thấy là một cái tên, một cái tên dường như chẳng liên quan gì đến cuộc sống trước giờ của cậu. Nếu như để ví dụ thì cậu và cái người bí ẩn kia chính là hai đường thẳng song song trong toán học và vì một lý do hay một đường kẻ khác kẻ chéo qua hai cậu thì hai cậu rốt cuộc cũng có đường tắt để gặp được nhau nhưng mà dù cho có kẻ qua thì song song vẫn mãi là song song chẳng thể nào là gặp nhau được. Chỉ là trước giờ vẫn chưa có ai có thể thoát khỏi cái "hệ thống" này, chính là đã có tên rồi thì nhất định phải sống cùng nhau, thành đôi với nhau. Cậu ghét điều đó và Jihoon cũng ghét điều đó, nhưng giờ cậu đã xuất hiện tên rồi và đó không phải Jihoon. Thật sự không phải Jihoon, cậu thật sự muốn tát mình một cái để xem đây có phải mơ không. Cậu đã thật sự âm thầm tự nhéo mình một cái nhưng mà cái cảm giác đau nó như sộc lên não cậu, nó cho cậu biết điều này là thật, không phải là mơ. Có trời chứng giám nếu như cậu biết được có chuyện này sảy ra thì cậu thà không tổ chức cái buổi tiệc sinh nhật này.

Jihoon đã rất sốc, anh sốc tới mức không biết nói gì, anh chỉ đứng đó đôi mắt anh mở to vừa thất vọng, vừa tức giận. Anh thất vọng tại sao nó không phải tên mình, tại sao lại một cái tên lạ lùng như vậy, tại sao cái hệ thống chết tiệt đó lại chọn đúng vào ngày sinh nhật chứ. Jihoon đen mặt vẫn không tin, anh muốn đấm chết cái tên xuất hiện sau gáy của Yoshinori ngay bây giờ. Jihoon quay người đùng đùng đi ra khỏi nhà Yoshinori nhưng anh chẳng về nhà, anh đi lang thang ngoài trời mong muốn làm dịu cái đầu của mình.

Yoshinori thấy Jihoon lao ra ngoài cũng hết hồn vội chạy theo, cậu không muốn anh hiểu lầm về chuyện này đâu. Cậu còn chẳng biết chủ nhân của cái tên này là ai. Yoshinori chạy theo tìm Jihoon trên cái con đường rốt cuộc cũng tìm thấy anh đứng bên sông Hàn, Yoshinori nhanh chóng chạy lại nắm lấy tay anh, bất lực giải thích cho anh biết cậu không quen cái người này, cậu càng không muốn biết anh ta, cậu chưa từng gặp anh ta bao giờ, cậu xin anh hãy tin cậu nhưng anh vẫn đứng đó nhìn cậu, đôi mắt anh nhìn cậu không còn ôn nhu như bình thường nữa, bay giờ nó thăm thẳm buồn, bất lực, không thể làm gì hơn. Yoshinori biết anh đang buồn chứ, cậu cũng vậy, cậu càng khó xử hơn, càng bất lực hơn. Cậu biết chắc chắn phải đi gặp cái người này, phải thật sự ở cùng một chỗ với anh ta nhưng cậu không muốn, cậu muốn ở cùng Jihoon, muốn được như trước đây với anh, cậu không muốn anh dùng cái ánh mắt này nhìn cậu đâu. Cậu ghét nó, ghét cả cái hệ thống này, cậu ghét chính mình, nhưng...cậu chẳng thể ghét cái người giấu mặt này vì người ta cũng có biết gì đâu, mọi thứ đều do "định mệnh" và "hệ thống" sắp xếp. Cậu không muốn cái viễn cảnh đó xuất hiện một tí nào, cậu không cần ai hết, cậu chỉ cần anh thôi.

/TREASURE/Truyện ngắn CPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ