Chương 47

27.8K 1.8K 798
                                    

Viện trưởng Jeon quả là người giữ lời, lịch trình của bác sĩ Kim đã được nới lỏng hơn một chút xíu xiu.

"Tạm biệt cả nhà, tối nay đừng chờ cơm con nhé!" Jungkook bỏ lại một câu như vậy rồi chạy mất dạng.

Ba mẹ Jeon dường như đã hết lời với đứa con này rồi, thật sự không thể ngăn cản được những người đang yêu đương nồng nhiệt mà. Thật ra ba mẹ Jeon vẫn có chút lo lắng đối tượng kia thật sự có tốt đúng như lời con trai nhỏ nói không.

Nếu như Jungkookie bị người đó lợi dụng tình cảm thì sao? Vòi vĩnh tiền bạc? Thậm chí là tình dục?

Đúng là tâm trạng của những bậc cha mẹ mỗi lần con cái yêu đương mà...

"Chú cho em 2000 won đi." Jungkook ịn mặt lên cửa kính, một tay xoè về phía người đang lái xe.

Kim Taehyung lấy ví tiền trong áo ra: "Em định mua gì?"

"Em muốn ăn cái bên kia kìa."

Jungkook chỉ về bên kia đường. Bên đó có tiệm ăn vặt, trước tiệm bán thêm cả bánh cá. (1)

Hiện giờ chỉ còn vỏn vẹn 20 giây nữa là chuyển sang đèn xanh, Kim Taehyung đành phải lái xe vòng quay về. Jungkook hí hửng rung đùi, quên để ý tại sao hôm nay bác sĩ Kim dễ tính bất ngờ.

Đến khi cầm được bánh cá trên tay, đã ăn hết một cái Jungkook mới nhớ ra: "Tại sao hôm nay chú dễ tính thế? Sao lại cho em ăn quà vặt?"

Kim Taehyung: "Vậy em thích tôi khó tính?"

"Không đâu." Jungkook lắc đầu nguầy nguậy, vui vẻ đem miệng dính đậu đỏ của mình hôn lên mặt bác sĩ Kim, sau đó "úi" một tiếng, lấy khăn ướt lau đi.

Hiếm khi Taehyung được rảnh rỗi nhưng vẫn chưa có kế hoạch đưa người yêu nhỏ đi nơi nào. Vẫn là nên hỏi một chút:

"Bây giờ em muốn đi đâu ăn tối nào? Cả ngày mai nữa."

Jungkook ngồi bên ghế phó lái chống cằm suy tư: "Muốn đi San Jose ăn cơm mẹ chú nấu."

Bác sĩ Kim cười: "Hoàn cảnh hiện tại không thể đáp ứng việc đó cho em." Ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng Taehyung đang tính toán sẽ học mẹ nấu vài món.

Jungkook cũng chỉ thuận miệng nói vậy mà thôi, đợi hồi lâu mới nói tiếp:

"Em nghĩ lại rồi. Chú quyết định đi, vốn dĩ là chú được nghỉ mà, để em chiều chú là được rồi." Nói câu cuối, Jungkook còn ra dáng mà vuốt vuốt cằm, cười nhếch môi.

Kim Taehyung bật cười. Hắn vốn dĩ dành ra tối nay và ngày mai là để nuông chiều người nhỏ, để bù đắp cho mấy ngày bận rộn kia mà.

"Vậy tối nay em nấu ăn cho tôi nhé?"

"Tất nhiên rồi!" Jungkook giữ lời hứa, đồng ý ngay tắp lự.

Chính Jungkook cũng không hiểu tại sao bác sĩ nhà mình lại thích ăn đồ cậu nấu đến thế. Bởi trình độ nấu ăn của cậu có giới hạn, không phải nấu ra món nào cũng ngon.

khoai lang ngào đườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ