Chương 24

1K 34 2
                                    

Sau khi Tạ Tranh xử lý công việc xong thì rủ hai bạn trẻ kia đi siêu thị mua ít thực phẩm và nhân tiện đi mua sắm đồ đạc thêm. Hiểu Lam được dịp nên mua rất nhiều đồ, nào là quần áo, giày dép, đồng hồ, son phấn đều có đủ còn Tạ Tranh thì mua thêm vài chiếc áo sơ mi để mặc đi làm. Thấy Vân Du cứ bị Hiểu Lam kéo theo để chọn lựa giùm nó mà cô không chọn gì cho bản thân mình nên Tạ Tranh kéo Vân Du về phía mình để hỏi chuyện.

'Con không chọn được gì à?'

'À tại con không thích.. mua sắm cho lắm.'
Vân Du đưa ngón trỏ lên gãi mặt rồi nhìn sang chỗ khác, bảo cô mua đồ cho riêng mình sao? Cô không mặt dày đến nỗi đã ăn nhờ ở đậu người phụ nữ này mà giờ còn sài tiền phung phí như thế đâu.
Biết rằng người này đang ngại về việc bản thân sài tiền của mình, Tạ Tranh kéo tay cô để tự mình chọn lựa cho.

'Cô.. cô kéo con đi đâu vậy?'

'Nếu con không tự mình chọn được thì để cô chọn giúp cho.'

'Kh..không cần đâu ạ, con không...'
Không để người kia nói xong, Tạ Tranh bỗng dừng lại rồi nghiêm túc nhìn đối phương làm Vân Du rén người mà im bặt.

'Con xem cô là gì mà bây giờ vẫn còn ngại vậy?'

'Cái này...'
Vân Du gãi đầu khó xử, mím môi nhìn sang chỗ khác thì lại bị nàng kéo đi tiếp.

'Cô bán sức của mình để kiếm nhiều tiền là vì những người cô yêu thương. Vân Du không phải là người xa lạ, Vân Du là một trong số đó cho nên con phải biết trân trọng, không được để cô buồn hiểu không?'

Tạ Tranh kéo cô đến khu quần áo nữ để chọn lựa. Nào là váy, đầm, sơ mi, quần ngắn, quần dài đều có đủ. Vân Du nhìn mình trong gương đang mặc một chiếc váy trắng đơn giản nhưng lại rất đáng yêu va sang trọng. Tạ Tranh bên cạnh quan sát tóm tắt khen ngợi, khoé miệng không khỏi mỉm cười vì người nàng yêu quá xinh đẹp làm Vân Du mặt mày đỏ ửng lên vì xấu hổ.

Sau đó Tạ Tranh kéo cô đi tiếp để chọn vài bộ đồ vest công sở cũng như đi tiệc.
'Vậy con đã suy nghĩ xong chưa? Là chấp nhận hay từ chối?'

Tạ Tranh sau khi lựa trên giá xong thì ưng ý một bộ vest màu đỏ đô làm bằng chất liệu vải nhung, nàng ướm lên người đối phương sau đó gật đầu hài lòng.

'Con nghĩ mình cũng nên trải nghiệm qua vài thứ nên là... Con đồng ý với lời mời ấy ạ.'
Tạ Tranh nở một nụ cười tươi rói, đặt bộ đồ trong lòng cô sau đó yêu cầu đi thay.

'Nếu vậy thì tốt quá còn gì, con mau thử bộ này đi.'

Vân Du mặc váy thì đáng yêu, mặc đầm thì quý phái, mặc vest thì lịch lãm, mặc sơ mi thì sang trọng, mặc áo balo đơn giản nhưng không kém phần bụi bặm, dân chơi. Nói chung là chỉ cần thay đổi trang phục thôi Vân Du đã trở thành một con người khác rồi. Tuy vẻ mặt ấy rất ít biểu hiện cảm xúc nhưng chính vì điều đó càng làm nổi bật thêm người này.

Hiểu Lam sau khi chọn lựa xong thì cho nhân viên ôm một đống đồ đến quầy tính tiền để chờ mẹ mình đến chi trả. Chờ gần nửa tiếng mãi hai người họ mới trở ra làm Hiểu Lam vui mừng không thôi bởi vì nhân viên đợi quá lâu tưởng nó là tiểu thư hàng nhái định gạt bọn họ. Tạ Tranh thấy đống đồ của con mình mà trố mắt kinh ngạc, nó đang đề cao về túi tiền của mẹ nó quá rồi phải không?

[BHTT] [Age Gap] CÔ ẤY YÊU TÔINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ