Tuyết phủ trắng xóa, giữa đoạn đầu đài, một dáng người mảnh khảnh bị xiềng xích trói buộc, tóc mai rũ xuống tán loạn, trên người y phục trắng cũng thấm đẫm máu tươi, còn một tầng tuyết giá, Họa ly huyền vội vã chạy lại, đem nàng bao phủ vào trong lòng.
" Sư Phụ...Sư Phụ..." Họa Ly Huyền thanh âm bi thương nước mắt trào xuống, bàn tay run rẩy ôm lấy nàng thân mình đơn bạc, một đêm tuyết lạnh giá nàng như thế nào trải qua. " Sư phụ, là ta hại người. Sư Phụ...." Họa ly Huyền đem nàng ôm chặt vào lòng, mặc binh tướng si trăn sớm giương ra đao thương sắc bén.
" các ngươi cút ra, cút ra cho ta..." Họa ly huyền hét lớn, nhìn các binh tướng nét mặt hùng hộ tiến tới, Họa Ly Huyền đem nàng ôm vào trong lòng bảo hộ, rút ra đoản đao giương ra tứ phía, ánh mắt đỏ au đầy đe dọa.
" A...Ly....là..ngươi..." Thanh âm yếu ớt nỉ non trong lòng, họa ly huyền nhìn nàng môi tái nhợt, ánh mắt dần ảm đạm tỉnh lại, Họa ly huyền khẽ cười , nước mắt không ngừng rơi xuống.
" Là ta không tốt, ta sai rồi...." Họa ly huyền nhìn nàng hơi tàn , mỗi lúc một suy nhược bản thân hiện tại lại vô dụng, tầm mắt có điểm mờ, chât slongr đỏ sệt cũng từ mũi miệng chảy ra .
" A Ly, ngươi làm sao vậy? A Ly....'' Nàng nâng bàn tay mảnh khảnh lạnh giá run rẩy chạm lên gương mặt y, càng lau đi vệt máu chói mắt,màu đỏ tươi lại càng hung hăng đổ xuống. Nàng vừa muốn nói, khí lực tiêu tán, ánh mắt càng phủ lên bi thương. Họa ly huyền đem tay nàng trên mặt y bao phủ.
" Ta không sao, ta đưa người trở về. " họa Ly Huyền cắn chặt răng, mặc chân tay mềm nhũn, độc tố đã lan khắp cơ thể , máu đỏ chảy thất khiếu, y nhất định còn một hơi thở sẽ hảo hảo bảo hộ nàng . Thân mình đơn bạc lảo đảo trong trận gió tuyết , ôm lấy nữ nhân thân mình nhuộm huyết tươi , trong ánh mắt mang theo phẫn nộ nhìn xung quanh.
" Các ngươi cản ta, trừ khi ta chết." Họa ly huyền gằn giọng nói , bước đi lung lạc khí thế lại vô cùng vững trãi hiên ngang . Đám tướng sĩ không dám làm cản, chri có thể dần tách ra hai bên lùi dần vế phía sau.
" Sư phụ, người gạng chịu một chút." Họa ly huyền không ngừng trấn tỉnh nàng trong lòng, Lý Phục Kính lúc này vô cùng an tâm tựa đầu vào lòng y, mi mục khẽ nhắm lại. Trong những năm tháng qua có sự xuất hiện của hắn khiến nàng vô cùng ấm áp an tâm.
" Nếu có thể cùng A Ly , có chết ta cũng nguyện ý." Nàng khí lực yếu ớt nói. Rất nhanh lại chìm vào mộng mị , có thể kiên trì tới lúc này nàng chính là kỳ tích.
" Sư phụ, cố lên, tin ta.."
Nàng có lúc nào không tin tưởng y, có lẽ trong nhân sinh nhạt nhẽo kia, hắn chính là ánh sáng duy nhất, là người nàng duy nhất dựa dẫm tin tưởng, có thể đối hắn yếu đuối, nàng thà không tin chính mình cũng nguyện ý tin tưởng hắn.
Tầm mắt càng tối, bước chân càng lung lạc, thấp thoáng phía xa một cỗ xe ngựa đợi sẵn, Võ Chính sớm đứng đợi, khi thấy nàng có kinh ngạc liền vội vã chạy lại đỡ lấy Lý Phục Kính, Họa Ly huyền ngã ngục xuống , máu đen chảy ra thất khiếu càng hung hăng.
" A Ly, ngươi sao vậy? A Ly..." Võ Chính hai tay bận đỡ lấy Phục Kính ngất lịm đi, nét mặt lo lắng nhìn nam tử.
" Mau, đưa nàng ấy rời đi, nễu không sẽ không kịp mất. Mau lên đi...Mặc kệ ta..." Họa Ly huyền biết bản thân hiện tại nếu rời đi sẽ kiềm hãm các nàng, lúc này độc đã đi vào lục phủ ngũ tạng, có trở về cũng vô phương cứu chữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[NBN][Hoàn][Nữ Tôn] Quân Tâm.
Ficción GeneralThể loại: NBN, Xuyên Không, cẩu huyết, ngược tâm, 1x1, HE. Văn án: Họa Ly Huyền là một tiểu tổng tài hiện đại , không thân nhân, một tay xây dựng cơ đồ đến sáng rạng , lại là một lão công soái khí trong giới bách hợp đeo đuổi nữ thần tới tay sau, vố...