Nữ hoàng của Atlantis, một trọng trách lớn lao Gura nhỉ? Tớ không nghĩ là cậu sẽ làm được đâu, cậu còn rất trẻ con, cậu chưa hề sẳn sàng cho vị trí này, dẫu cho cậu đã 9000 tuổi hoặc ít nhất đó là những gì mà cậu cho tớ biết.
Ở dòng thời gian trước, nơi mọi thứ dường như rất hạnh phúc khi chúng ta gia nhập Hololive, thì mãi một năm sau, cậu mới sẳn sàng cho vị trí đấy sau bao thăng trầm.
Rõ ràng là đã có sự cang thiệp, nhưng tớ không tài nào tìm được sự can thiệp đó, sức mạnh quay ngược thời gian của chiếc đồng hồ này có giới hạn, cột mốc của nó luôn là ngày x/x/201x.
Ở cùng cậu rất vui, nhất là những buổi collab của chúng ta lúc trước, chúng ta đã tee tee rất nhiều nhỉ? Đến mức mà tên couple của chúng ta là Amesame được ra đời. Nếu được hỏi dòng thời gian nào là hạnh phúc nhất, yên bình nhất, thì tớ sẽ trả lời là dòng thời gian đầu tiên, nơi mà mọi thứ vẫn chưa hỗn loạn như bây giờ.
Đây không phải là màn độc thoại buồn, tớ chỉ đang kiềm nén cảm xúc của mình mà thôi, tớ không muốn kể nó cho ai cả, kể cả là cậu trợ lí tớ mới thuê, hay là cả Myth nên tớ mới đọc thoại một mình thế này.
Giây phút gặp lại cậu ở dòng thời gian này, tớ đã muốn hét lên, chạy lại và ôm cậu thật chặc như cách mà Kiara đã làm lúc bọn tớ gặp nhau. Nhưng, tớ sợ, tớ sợ cái cảm giác 'tớ không hề tồn tại' tớ sợ cái khoảng khắc mà tớ nhận ra, cậu không hề biết đến sự tồn tại của tớ, dẫu cho hai ta đã rất thân thiết.
Tớ ước rằng, cái con nữ thần chết tiệt đấy không can thiệp vào mọi chuyện mà tớ làm. Muốn cái đồng hồ ư? Tại sao không đến đây và chiến đấu? Muốn cái đồng hồ ư? Tại sao không giữ nó kĩ vào? Có không giữ, mất thì tìm mọi cách lấy lại, tớ chẳng hiểu nổi cô ta muốn gì. Thế thì ngay từ đầu đừng có đánh rơi nó, cái con nữ thần tự luyến chết tiệt.
Nhưng cũng phải cảm ơn cô ta, cảm ơn cái đồng hồ này. Nhờ nó mà chúng ta mới có Coco-senpai, kouhai dễ thương Zeta, cái Avatar khốn khiếp của ả nữ thần vô dụng Kronii và cả chúng ta nữa.
Tớ sẽ nhanh chóng kết thúc chuyện này thôi, hãy tin tưởng và chờ đợi tớ, tất cả các cậu.
Tôi nắm chặc lấy nắm tay mình, thở phù một cái, tinh thần thì lên cao, vỗ vai lấy cậu trai đang thở hỗn hễnh trước mặt mình, thúc giục cậu ta nhanh chóng tìm ra chỗ tài liệu mà mình cần.
"Nhanh lên nào Yuuki, chúng ta cần phải biết lịch sử Atlantis từ những năm gần đây thì mới có thể tìm ra phương hướng giải quyết."
"Rồi rồi, đừng có giục nữa, tôi đang tìm đây. Nội cắt đuôi đám lính hoàng gia và lẻn vào được thư phòng hoàng gia thôi đã là quá sức đối với tôi rồi, giờ còn thêm vụ này nữa. Biết tìm nó ở đâu trong một căn phòng rộng thênh thang với toàn sách là sách này đây? Thậm chí chúng còn sắp xếp cực kì lộn xộn nữa chứ!"
"Cứ tìm đi và đừng có than thở nữa."
Sau 30 phút lục tìm tung cả thư phòng lên thì cuối cùng tôi cũng tìm thấy nó. Nó được đặt tại một góc khuất của một kệ sách không mấy nổi bật trong phòng. Tôi mở nó ra, và bắt đầu đọc từng dòng bên trong nó.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thám Tử Ở Vòng Lập Thứ 999
Fanfiction"Một lần nữa thôi... tớ thề là tớ sẽ cứu tất cả mọi người khỏi hắn..." Đó là câu nói cuối cùng của Amelia tại vòng lập thứ 998 sau khi cô thất bại trong việc tiêu diệt một vị cổ thần hùng mạnh đang chiếm lấy thân xác của bạn cô là ina, và đang bị cổ...