Hyun Joo, em định đi đâu?
Thomas trông thấy Hyun Joo đứng lên, biết chắc rằng sắp có chuyện xảy ra bèn hớt hải ngồi bật dậy, dùng tay giữ chặt lấy cô. Hyun Joo nghiêng đầu nhìn anh, giọng nói ngày càng trở nên cứng rắn:
- Em phải gặp Do Dae để làm rõ mọi chuyện.
Thomas lắc đầu, buông tay cô ra. Đường đường là một diễn viên hạng A nổi tiếng nhất giới giải trí, cuối cùng lại bị đẩy xuống vai diễn quần chúng một cách không thương tiếc. Hình phạt kinh khủng như thế này, chẳng phải là đang sỉ nhục Hyun Joo một cách công khai?
Rốt cuộc, là kẻ nào đứng sau thao túng Do Dae làm ra chuyện tày trời như thế này?
Khi Hyun Joo tới nơi, cuộc họp khẩn của đoàn làm phim cũng vừa kết thúc. Người tự đắc nhất lúc này không ai khác chính là Seok woo, gương mặt vênh váo, nụ cười coi thường kéo dài tận mang tai. Bao nhiêu năm qua, cô ta đã phải cắn răng, trơ mắt nhìn người phụ nữ này dễ dàng leo lên đỉnh vinh quang. Đâu ai biết nỗi căm hận trong lòng Seok woo đã dâng lên tới đỉnh điểm. Xem chừng, kể từ giây phút này trở đi, sắp có chuyện hay để cô ta thỏa thích chơi đùa!
Trái lại với thái độ hưng phấn của Seok woo, Do Dae lại vô cùng khó xử. Anh vốn rất coi trọng tài năng của Hyun Joo. Vai diễn cũng đã phân định xong xuôi, chuẩn bị bước sang giai đoạn bấm máy, kế hoạch đột ngột phải thay đổi, đầu óc của anh như muốn nổ tung hết thảy.
- Hyun Joo, em thật bình tĩnh để nghe anh nói!
Do Dae bước về phía cô, mở miệng trình bày trước.
Hyun Joo không trách anh. Bởi cô đủ thông minh để biết rằng, Do Dae cũng bị người ta sai khiến, bắt buộc phải tuân theo.
Do Dae đưa tay gãi đầu, khẽ thở dài một tiếng:
- Anh đã bàn bạc với đoàn làm phim, xin trình lên cấp trên cho em chuyển thành vai nữ thứ. Dù sao em cũng là diễn viên lớn, đóng vai quần chúng sẽ ảnh hưởng rất nhiều tới tiếng tăm của em.
Giờ đây, Hyun Joo không còn thời gian quan tâm đâu là vai quần chúng, đâu là vai nữ thứ nữa. Thứ khiến cô để mắt duy nhất, đó chính là kẻ nào đã đứng đằng sau sai khiến anh làm việc này.
Cô nhìn thẳng vào mắt Do Dae, trầm giọng nói chậm từng chữ:
- Là Jeon JungKook?
Chỉ có Jeon JungKook khốn khiếp kia mới căm ghét cô đến tận xương tủy như vậy. Thân phận của anh cũng lớn, đủ để đe dọa Do Dae phải làm theo ý mình. Mặc dù lý trí của Hyun Joo đã sớm đoán định ra, nhưng cô vẫn muốn hỏi lại một lần nữa cho chắc.
Nghe cô hỏi, Do Dae giật mình sững sờ. Anh cố gắng lảng tránh, quay mặt sang hướng khác:
- Em chỉ cần biết cấp trên đã yêu cầu, anh cũng cố gắng làm hết sức của anh. Em được đảm nhiệm vai nữ thứ hay không, tất cả còn tùy thuộc vào vận may.
Nhìn bóng hình gầy gò Do Dae rời đi, Hyun Joo uất ức đến nghẹn họng. Hai bàn tay cô nắm lại thật chặt, bờ môi bị răng cắn tới bật máu tươi.
Sức khỏe của Hyun Joo vốn không tốt. Đêm hôm qua cô còn bị Jeon JungKook cưỡng ép tới kiệt quệ thảm hại, vùng dưới vẫn còn đau buốt, tiểu tiện cũng rất khó khăn.
BẠN ĐANG ĐỌC
TÙ NHÂN | Jeon Jungkook
Fanfiction"Dù cho trời đất nghiệt ngã có sập, anh vẫn ở đây, luôn ở đây, dang tay sẵn sàng che chở và bảo vệ cho em tới suốt cuộc đời này!" "Joo Joo yêu dấu, chỉ cần em hạnh phúc, anh nguyện ý bán rẻ lương tâm cho thú dữ, đem cả chấp niệm và đời người, chỉ để...