Một tuần trôi qua, Jeon JungKook không còn đến làm phiền Hyun Joo nữa. Cô cũng dành phần lớn thời gian nghỉ dưỡng, sức khỏe đã trở lại bình thường, không còn mệt mỏi, đau nhức. Tuy nhiên, vai diễn bị cắt, hiện tại Hyun Joo vẫn chưa nhận được một bản hợp đồng thêm nào cả.
- Dong-hyun, có lẽ nào sự nghiệp của em sắp đi đến hồi kết rồi không?
Dong-hyun ngồi ở đối diện cô, nghe Hyun Joo thở dài liền lập tức lắc đầu phản đối:
- Coi như đây là khoảng thời gian nghỉ ngơi của em. Tháng sau chạy deadline, có khi còn không rảnh mà đi uống cafe với anh như thế này nữa!
Hyun Joo xoay xoay tách cà phê thành một vòng tròn trên bàn, tay chống cằm nhìn ra hướng mặt phố, tâm tư vô cùng phức tạp. Dong-hyun nói cũng phải, đã bao lâu rồi cô chưa dành thời gian để thả lỏng bản thân. Cả ngày chỉ đến phòng quay tập luyện, tối muộn thì về ngủ được vài tiếng, rồi lại đi.
Hai người vui vẻ ăn vài món kem điểm tâm, chuyển đề tài sang chuyện khác. Không gian khá tĩnh lặng và yên bình.
Điện thoại trong túi quần Dong-hyun bỗng chốc reo vang. Anh rút điện thoại, màn hình hiển thị một số máy quen thuộc.
- Wook Min Suk gọi!
Anh nhẹ nhàng ra hiệu với Hyun Joo.
Hyun Joo hồi hộp giữ im lặng, nhìn Dong-hyun không rời. Chỉ thấy sắc mặt của anh biến chuyển không ngừng, liên tục thay đổi hướng nhìn. Năm phút sau, Dong-hyun cúp máy, lập tức mở lời nói trước:
- Hồ sơ điều tra vụ án về cái chết của Ju Eun đã biến mất!
- Cái gì?
Hyun Joo sửng sốt, làm rơi cả chiếc thìa xúc đường đang cầm trên tay. Lần trước, Wook Min Suk
có nói, vì hồ sơ được chuyển lên trung ương nên xin khất hai người họ lùi thời gian gửi hồ sơ
chậm lại. Ai ngờ, hồ sơ đã hoàn toàn biến mất.
Dong-hyun cũng ngạc nhiên không kém. Anh dùng đầu ngón tay gõ gõ lên mặt bàn, nhỏ nhẹ nói chậm từng tiếng:
- Wook Min Suk có gửi qua mail cho anh một số thông tin hiếm hoi mà cậu ấy thu thập được. Em cố gắng đợi một chút!
Dứt lời, chuông thông báo nhận mail của Dong-hyun vang lên. Anh lập tức mở máy, ghé sát người về phía Hyun Joo, cùng nhau xem xét. Khi file nén được tải xong, màn hình nhanh chóng hiển thị các thông tin cơ bản về tên, tuổi, nơi ở,... của Ju Eun. Dong-hyun đưa tay kéo kéo xuống phía dưới, là một số bức ảnh chụp Ju Eun khi còn sống.
Ngoại hình của cô rất ưa nhìn, nét mặt hiền lành, thanh thuần với đôi mắt một mí dễ mến. Đây cũng là lần đầu tiên Hyun Joo nhìn thấy chân dung Ju Eun, mọi khi cô chỉ nghe tên cô ấy qua lời của Jeon JungKook.
Hàng loạt bức ảnh đời thường được gửi đến, không có gì quá đặc biệt.
Đột nhiên, một bức ảnh nhỏ thành công gây được sự chú ý của Hyun Joo.
- Dong-hyun, đợi em chút!
Hyun Joo cầm lấy điện thoại Dong-hyun, lướt lại album ảnh, khuôn mặt lập tức sa sầm hẳn xuống. Bức ảnh chụp cảnh Ju Eun cùng một người bạn gái khá thân đang ôm vai, bá cổ với nhau, cả hai đều nở nụ cười rạng rỡ.
BẠN ĐANG ĐỌC
TÙ NHÂN | Jeon Jungkook
Fanfiction"Dù cho trời đất nghiệt ngã có sập, anh vẫn ở đây, luôn ở đây, dang tay sẵn sàng che chở và bảo vệ cho em tới suốt cuộc đời này!" "Joo Joo yêu dấu, chỉ cần em hạnh phúc, anh nguyện ý bán rẻ lương tâm cho thú dữ, đem cả chấp niệm và đời người, chỉ để...