Chap 34: Tâm sự (3)

349 41 3
                                    



-'Tôi muốn...cho tôi cốc nước đi..he...he..'. Cô nghĩ một lúc liền nhe răng ra cười đưa một ngón tay lên.

Nàng bất ngờ trước yêu cầu của cô.

-'Chỉ một cốc nước thôi sao ?'. Nàng hỏi lại để chắc chắn.

-'Ừm..một cốc nước'. Cô vẫn chưa tắt nụ cười gật đầu.

Nàng cũng thở dài một hơi, cũng thật may vì không phải yêu cầu quá đáng với nàng. Nàng đi ra khỏi phòng, vào bếp rót một cốc nước. Vừa vào đã thấy quản gia đang rửa tô nồi. 

-'Bác cứ để ở đó cho cháu làm. Bác cũng lớn tuổi, nên nghỉ ngơi'. 

Nàng đi lại, tắt vòi nước nhì quản gia thở dài.

-'À ha ha, xin lỗi tiểu thư. Tôi chắc còn quen việc thường ngày của mình nên đã thành thói quen'. Quản gia cười hiền, bật lại vòi nước tiếp tục rửa.

-'Vậy để cháu phụ..'.

-'Không cần đâu thưa tiểu thư. Tôi dù gì cũng đang ngứa tay chân, tiểu thư làm việc gì của mình đi'. 

Quản gia vội ngăn nàng lại, chỉ nhẹ nhàng nói.  

Nàng cười nhẹ gật đầu, nếu đã không muốn nàng giúp như vậy thì nàng sẽ không giành. Lấy chiếc cốc sứ, lấy nước rồi trở về phòng cô.

.


.


.



*Cạch*


Nàng mở cửa bước vào, nhìn cô nằm yên trên giường. Không còn đưa tay múa chân nữa, khẽ thở phào nàng đặt chiếc cốc xuống đầu tủ. Để ý kĩ sẽ thấy một hộp y tế trên kệ bàn học cô. Nàng đi lại cần chiếc hộp xuống bàn, mở ra lựa những viên thuốc có thể hạ sốt.

May là nàng đã từng học một chút về y dược, và trong hộp y tế có thuốc nên không cần phải ra ngoài mua. Nàng lấy xong thì cất hộp lại chỗ cũ, đem thuốc trên tay lại chỗ cô nằm. Khều nhẹ.

-'Nhất Kỳ..'.

-'Ưm...hở..?'. 

Cô nhẹ mở mắt ra, thấy nàng đang ngồi trên giường có ý định muốn ôm nàng.

-'Đừng quậy, dậy uống thuốc đi'. Nàng búng vào trán cô, ngồi dậy lấy cốc nước đưa ra cho cô.

-'Ha ha...tôi mệt quá không nhấc tay nổi'. 

Cô liền nằm bẹp thẳng vào giường, bũm môi nói nhỏ.

-'Hay là chị...'.

-'Đừng mơ tôi sẽ đút tận miệng cho em. Mau ! Ngồi dậy cho tôi !! Lúc nãy em còn ôm tôi cơ mà, sao lại nhấc tay không nổi ?'.

-'Thật đó, nhấc không nổi'. 

Cô thấy làm nũng như vậy vẫn chưa đủ nên dơ hai tay lên chứng minh. Nhưng hình như có gì đó hơi sai rồi.

-'Nhấc không nổi của em là đưa thẳng hai tay lên trời được sao ? Hay thật, giỏi lắm..!'. 

Nàng nhép miệng, để cốc nước xuống.

| Hắc Miêu | Chị Của Tôi Là Người Tôi YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ