CHƯƠNG 24: WOODCROFT

132 17 0
                                    

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Không có một người nông dân hoặc là nông nô nào sẽ khoa tay múa chân với một quý tộc, bọn họ cũng sẽ không thể nào đứng trước mặt quý tộc mà bảo mình muốn được tự do, Harry thì lại rất khó chịu về việc này. Cậu muốn nói với bọn họ là không cần khom lưng với cậu, cũng không cần hèn mọn đến mức cúi đầu sát trên mặt đất chỉ vì sợ sẽ bị quất bằng roi. Nhưng điều hiển nhiên là hành động của Harry làm bọn họ cảm thấy sợ hãi.

"Này! Anh có vẻ mặt gì đấy!?" Harry trừng mắt nhìn Snape, biểu hiện của cậu giống hệt một con sư tử Gryffindor lộ rõ đầu rõ đuôi, chỉ cần là chuyện mà cậu cho là đúng thì rất khó để quay đầu lại.

"Không có vẻ mặt gì hết. Bây giờ, cậu chỉ cần dán kín miệng của mình lại hoặc là cậu chọn... Tôi lấp kín miệng của cậu lại?" Snape cong khóe miệng, trong đầu hắn đang hiện lên cảnh Potter bị một miếng vải nhét vào trong miệng làm hắn vô cùng vui vẻ.

Harry trừng mắt liếc Snape một cái, nhưng tư thế cậu quay người lại trông có chút kỳ quái, từ góc nhìn của Salazar hai người họ giống như đang hôn nhau!

Yeah! Làm tốt lắm! Salazar vui vẻ đến mức sắp lăn lộn ở trong lòng, nhưng trên mặt lại không có lấy một nụ cười. Đúng vậy, nếu hiện tại cậu cười ra tiếng, Harry nhất định sẽ cãi nhau với Severus!

Albus nói rất đúng, nhất định phải làm từng bước một —— Salazar âm thầm cổ vũ chính mình. Nếu y muốn có một gia đình hoàn chỉnh, vậy thì Harry và Severus nhất định phải ở bên nhau và chuyện này không có khó như cậu đã nghĩ.

Cho dù đã ở cùng với Salazar ba năm nhưng Harry vẫn không hiểu rốt cuộc gia đình có ý nghĩa gì đối với Slytherin. Bởi vậy, cậu đã bỏ lỡ mất phần giáo dục quý giá nhất —— giáo dục tâm lý. Có lẽ...còn nhiều hơn nữa, nhưng mà Harry - bi kịch - Potter sẽ không bao giờ nhận ra điều này.

Nông nô hèn mọn cong lưng dâng lên lúa mạch trong đồng ruộng mà bọn họ sản xuất, Harry thật sự không thể chấp nhận chuyện này. Đương nhiên cậu còn chưa đạt được đến trình độ của Hermione, nhưng chuyện này đã cho cậu một cú đánh rất sâu vào trong nhận thức của mình.

"Rút lại lòng thương hại quá mức của cậu lại đi." Snape cũng không thèm nhìn đến vẻ mặt của Harry, với hắn mà nói một tên Potter —— một tên Potter có lòng thương hại quả thật là chuyện không thể tưởng tượng được. Đương nhiên là hắn có thể cho rằng lòng thương hại đến mức đáng thương này hoàn toàn đến từ Lily.

"Đây không phải là lòng thương hại!" Harry đáp trả hắn, "Cũng không phải là đồng cảm!" Cậu rất ít khi đồng cảm với người khác, bởi vì chính cậu là một kẻ đáng thương đáng được nhận sự đồng cảm—— cậu bị Dursley ăn hiếp, bị dì Petunia coi như một gia tinh, thậm chí lúc ngẫu nhiên thì có thể sẽ phải nhận lấy nắm tay của dượng Vernon. Những chuyện đó không phải là chuyện tốt gì có thể nói ra, cũng vì nguyên nhân như vậy mà cậu rất chán ghét khi người khác đồng cảm với cậu! Cậu thà rằng để cho người khác nghĩ rằng cậu thích được nhiều người chú ý hơn là để mọi người thương hại hoặc đồng cảm với cậu. Cũng giống như vậy, cậu cũng sẽ không đồng cảm với người khác —— đây sẽ là sự xúc phạm đối với người đó.

[HP] Chuyện Bí Mật Của Lâu ĐàiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ