16

131 17 0
                                    

"Hộc...hộc...”

Felix run rẩy lấy tay đè chặt lên ngực, cụ thể ở vị trí trái tim mình. Em cố nén con quỷ đang khát máu sắp sửa chiếm lấy cơ thể em kia, nhưng ngặt nỗi nó ngày càng mạnh dần... mạnh dần...

Người đứng đối diện em, Joseph, trông anh thật bất an...

Anh không biết chuyện gì đang xảy ra với em...

Và em cũng chẳng biết chuyện gì đang xảy ra với mình...

Sao liege lại không nói điều này cho em biết?...

Em cảm thấy rằng, mình dần mất kiểm soát...

Không, đây không phải là con người thực sự của em!

Con quỷ ấy... mạnh quá...!

Tầm nhìn bỗng trở nên mờ nhạt dần, tiếng tim đập càng lúc càng nghe rõ hơn, từng giọt mồ hôi đua nhau chảy xuống gương mặt tái nhợt của em. Cảm giác lúc ấy thực sự rất khó chịu, nó gần như thúc đẩy em làm điều mà em không thích, lại càng không thể ngăn cản được nó. Đến bấy giờ em phải công nhận rằng... em còn yếu lắm...

Đau...

Đau quá...!

“FELIX!” Joseph lo lắng gào to tên em.

“Thứ lỗi cho em, Alexandra, nếu em có làm điều gì không đứng đắn với anh...” Em quá yếu để có thể nói thành lời.

Con quỷ khát máu ấy, chiến thắng rồi sao?

Bóng tối bao trùm lấy em, và rồi không còn thấy gì nữa...

---

Cũng không hẳn là những gì em thấy được chỉ là một màu đen tối.

Có ai đó, đằng xa xa...

Mờ quá...

Em nhíu mày.

Rõ hơn chút rồi.

Thứ đó, dần dần rõ hơn rồi.

Nhưng gượm hẵng, nhìn hắn quen mắt...

Tóc xanh bạch, vóc dáng nhỏ gầy, y phục trắng đen, là y phục đặc trưng của ma cà rồng...

“Thứ lỗi...” Em lên tiếng.

Hắn ta quay lại, xuất hiện một gương mặt khiến em khiếp đảm. Con ngươi em như giãn to ra hết cỡ, hoảng hốt đến không thốt nên lời, đôi tay run rẩy, người như cứng lại.

Hắn, tại sao lại giống em như đúc?

“Ng- ngươi là ai?” Felix mất thăng bằng ngã bệch xuống đất khi vừa lùi về sau vừa hỏi.

Hắn chậm rãi tiến gần về phía em, hai tay chắp sau lưng, cúi người xuống rồi nhoẻn một nụ cười bí hiểm. Việc hắn giống hệt em đã khiến em lạnh toát người, lại gặp thêm đôi mắt vô hồn và nụ cười không mấy tốt đẹp ấy lại làm em khiếp đảm hơn.

“Ta là ngươi!”

“Và ngươi cũng là ta.” Nói rồi hắn nắm giữ chặt cằm em, ép em nhìn thẳng vào mắt hắn, đôi mắt ghê rợn ấy. Cảm giác không giống như Joseph làm với em lúc nãy, nó mạnh bạo và dứt khoát hơn rất nhiều, còn anh làm hết mực ôn nhu và nhẹ nhàng.

|Hyunlix| 𝖙𝖍𝖊 𝖗𝖊𝖉 𝖆𝖘𝖘𝖆𝖘𝖘𝖎𝖓𝖆𝖙𝖎𝖔𝖓Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ