Quá trình trị thương cho Trí Tú cũng xong, sau khi thấy Thái Anh và A Lệ đi ra Trân Ni cũng không cần hỏi, trực tiếp chạy vào phòng đến bên cạnh giường nắm thật chặt tay Trí Tú không kìm được nước mắt, trước mắt nàng là một Trí Tú khuôn mặt trắng bệt, mắt vẫn còn đang nhắm chưa có dấu hiệu tỉnh lại, quần áo cũng đã được thay ra nhưng nàng cũng không suy nghĩ nhiều việc Trí Tú được hai vị cô nương kia thay y phục nàng chỉ quan tâm Trí Tú khi nào thì tỉnh.
"Trân Ni muội yên tâm hiện tại Trí Tú không còn nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là mất máu quá nhiều nên chưa thể tỉnh lại, đệ ấy chỉ cần ngủ một đêm ngày mai sẽ hướng muội cười nói vui vẻ mà thôi"
Thái Anh nhận ra được tâm tư của Trân Ni nên nói với nàng một tiếng về tình hình của Trí Tú, đồng thời cũng an ủi một chút, bây giờ nàng đang đau đầu khi Trân Ni thật sự có tình cảm với Trí Tú trong khi chưa biết được sự thật, nếu không nhanh chóng giải quyết, mọi chuyện sẽ trở nên nghiêm trọng.
"Đa tạ tỷ và Lệ Sa đã cứu giúp Trí Tú, hai người mệt rồi nên về phòng nghỉ ngơi, muội ở lại chăm sóc cho Trí Tú được rồi" Trân Ni không muốn ai bên cạnh Trí Tú ngoài mình, cũng không an tâm để người khác chăm sóc.
"Được rồi chúng ta về nghỉ trước, muội có cần gì thì nói mọi người một tiếng, còn nữa không được xem hay chạm vào vết thương của Trí Tú, tránh miệng vết thương lại chảy máu" trước khi đi Thái Anh cũng không quên nhắc nhở, tránh Trân Ni xem vết thương của Trí Tú mà chuyện bị bại lộ, chuyện này nên để đích thân Trí Tú chính miệng nói ra.
A Lệ nãy giờ hoàn toàn không lên tiếng, nàng hiểu những gì Thái Anh nói, cũng quan sát những hành động của Trân Ni, nàng có thể khẳng định Trân Ni không biết chuyện Trí Tú là nữ nhi, thậm chí vị tẩu tẩu này đối với ca ca là thật lòng, đối với cách nhìn nhận này làm A Lệ thấy vui chứ không có giận dữ, nàng có đồng minh hơn nữa đồng minh này lại đang lừa gạt nàng "chờ tỷ tỉnh lại, xem ta làm sao trừng trị tỷ, dám lấy ta ra làm thử nghiệm, tỷ cứ vui vẻ trước đi".
Thái Anh đang chuẩn bị rời đi thì nhìn thấy A Lệ nhìn chằm chằm vào màn tình cảm Trân Ni dành cho Trí Tú, không những thế lúc thì nhíu mày, lúc thì cười cười. Hiện tại nàng không có tâm trạng xem tên đó nghĩ gì, mệt mỏi cả ngày, lại sắp phải giải thích mọi chuyện làm nàng khủng hoảng, thấy A Lệ không có ý định đi, nên cũng không ngại nắm tay nàng ra ngoài, để Trân Ni ở lại chăm sóc Trí Tú, A Lệ bị kéo đi cũng giật mình nhưng nhìn thấy bàn tay đang nắm là Thái Anh thì cười tươi còn đáp lại, hai bàn tay cứ như vậy mà nắm chặt nhau.
Vì muốn nói rõ mọi chuyện với A Lệ cũng mong nàng giữ bí mật nên Thái Anh kéo thẳng A Lệ về phòng mình, A Lệ được người mình yêu kéo đi thì cũng không phản kháng đi đâu cũng được, vừa đưa A Lệ vào phòng, Thái Anh đóng cửa cẩn thận quay qua nhìn A Lệ.
"Muội có gì cần hỏi cứ nói, ta biết gì sẽ kể đó"
"Ta muốn nghe hết, Thái Anh không được giấu ta chuyện gì" A Lệ không biết bắt đầu từ đâu nên tốt nhất là muốn nghe hết mọi chuyện, kể cả chuyện của hai vợ chồng nhà kia.
"Kỳ thật chúng ta cũng không muốn gạt mọi người, Trí Tú trước khi xuống núi nửa năm trước vẫn là một nữ nhi xinh đẹp, chỉ là khi xuống núi tìm lại cha mẹ để thuận tiện muội ấy mới cải nam trang, rồi gặp và kết nghĩa với các huynh đệ ở Chiêu Anh quán, không ngờ có cơ hội giúp vua lại lập công đầu nên chuyện ban ơn là không thể tránh còn bị ban hôn, mọi chuyện đến liên tiếp nên Trí Tú càng không thể bị lộ thân phận, đây là chuyện hệ trọng nên ta nhờ muội giữ giùm bí mật này"
BẠN ĐANG ĐỌC
[JENSOO] Thiên Duyên Tiền Định
Fiksi PenggemarMột người là nữ cải nam trang. Một người đã có người thương. Làm sao vừa lòng với việc ban hôn này? Nhưng không có lý do từ chối, đến cuối cùng vẫn là cưới. cover.