Thankul đậu xe bên ngoài đợi Macau, hôm nay hắn đặc biệt tự lái xe đưa thằng bé đến chỗ người yêu nó, nhìn từ xa trông cũng đẹp trai, cao ráo, có vẻ như cũng là Alpha, nhưng xa quá hắn chỉ ngửi được mỗi mùi Macau, tên kia, hình như là mùi choccolate.
Macau vuốt bụng nhìn Top, Top cũng nhìn em, hai người cùng mở miệng.
-Em có thai rồi, anh trai em đang ở đây, em muốn cùng anh đi gặp anh ấy.
-Anh được suất du học ba năm, đây là cơ hội anh cố gắng mười năm mới có được.
Top nghe em nói xong, khựng lại, trong khi đó thì Macau lại vui vẻ "Thế anh cùng em về gặp anh trai em, sau đó chúng ta kết hôn, em sẽ đi du học cùng anh" tiền cậu không thiếu.
"Phá đi em" Top nói "em còn trẻ quá, em và anh đi thôi được không" hắn sợ, hắn chưa sẵn sàng để nuôi một đứa trẻ. Macau nghe hắn nói vậy đứng dậy, chạy ra xe luôn. Top chạy theo.
"Lái xe đi" Thankul ngơ người, Macau ngồi trong xe hét lên "Lái xe đi, đi đâu cũng được", Thankul dậm chân ga. Trên đường cao tốc, chiếc xe phóng như bay, một chiếc taxi đuổi theo sau, Thankul nhấn mạnh chân ga hơn, cắt đuôi. Khi không còn xe theo sau, hắn mới đi chậm lại, nói với Macau "Tao sai người tiễn nó đi nhé" lừa em bé nhà hắn "Hay tao nuôi con chung với mày".
Macau vẫn gục đầu khóc không nói gì, Thankul gọi em "Macau, đừng khóc, anh cả không giết nó nữa, nói anh cả nghe, mày muốn làm gì, không phải phá, anh nuôi được mà, mày đừng khóc nữa"
"Anh nuôi được ai, một đứa trẻ nuôi đứa trẻ khác à, mọi thứ anh có, đều là bác cho" Macau làu bàu, giờ cậu không muốn nghĩ gì nữa, tiền cậu không thiếu, chỉ là thất vọng, cậu đã nghĩ Top sẽ là một người cha tốt, anh ta khác hắn với cha cậu, vì thế cậu đã tin tưởng.
"Tao có những thứ không phải ba tao cho,đi, cho mày xem, đừng khóc nữa". Thankul nhấn chân ga, xe bon bon chạy cuối cùng đỗ lại trước cổng một biệt thự lớn.
Macau bước xuống nhìn căn nhà được trưng bày như lâu đài cổ tích này, nhìn Thankul hỏi "Nhà ai đấy" cậu hỏi cho có thôi. Thankul vỗ ngực "Nhà anh mua bằng số tiền đầu tiên anh kiếm được đấy, nào em bé vào đây, anh giới thiệu cho". Thankul giao chìa khóa cho quản gia, hai người đi vào, căn nhà bốn tầng la liệt toàn là đồ chơi con nít, Macau nhận ra những loại đồ chơi này, loại hot của mỗi năm đều ở đây.
"Năm nào, anh cũng mua cho Kinn và Kim, nhưng bọn nó không thèm chơi", Thankul cụp mắt buồn thiu. Macau nhìn hắn, vô thức nắm tay hắn "Sau này anh cho con của em chơi những thứ này nhé", hắn nghe vậy gật đầu "Cho hết, cho em bé hết, đừng buồn nữa nhé".
Macau gật đầu nắm tay hắn "Anh ơi, anh có đồ chua không, em thèm quá", Thankul gật đầu "Có, anh có".
...
Macau cầm cốc rượu hoa quả tựa vào vai Thankul "Nếu anh không phải là anh họ em, thì tốt nhỉ". Thankul uống đến nấc lên, nâng mặt em lên "Để làm gì". Macau cười với hắn "Em vừa bị người ta đá, nên em muốn tìm người yêu mới đấy".
Thankul nghe đến người yêu mới, khịt mũi nói với nó "Em bé, nhà mình không thiếu anh em họ bên nhau đâu, chỉ cần không có con là được, mày không biết à" hắn nói xong lại nhìn Macau "Em bé, hay tao lấy mày, còn mày đẻ, tao nuôi". Macau nhìn hắn, ghé lại gần "Anh nghiêm túc đấy à"
BẠN ĐANG ĐỌC
Bạn sinh duyên
FanfictionSau khi mất đi Pete, Vegas từ bỏ mọi thứ, học cách trở thành một người bình thường, nhưng công việc mới của Vegas lại khiến người mà hắn không ngờ nhất liên tục xuất hiện trước mặt hắn, cắt không dứt, bứt không dời. Đứng trước thù hận, quyền lự...