Chương 33: Này, Ryuuzaki-san...(3)

73 25 0
                                    

Cuối cùng anh cũng nhìn cô một cách thẳng thắn. "Điều này sẽ không đưa chúng ta đến đâu cả," anh ta đứng lên tuyên bố. "Có lẽ tôi nên đi."

"Hả? Sớm như vậy?" Misa bĩu môi, thất thần. "Nhưng anh vừa mới đến đây!"

Ryuuzaki dùng gót chân trái cào vào một bên chân phải của mình, không tiếp xúc với cô bằng mắt. "Tôi đã ở đây khoảng hai giờ, Misa-san. Tôi có việc phải làm."

Cô nghiêng đầu, cái bĩu môi không biến mất. "Và công việc quan trọng hơn Misa?"

"Đúng vậy" anh ta trả lời, không do dự.

Misa trố mắt nhìn anh một lúc, một giọng nói nhỏ vang lên trong đầu nhắc nhở cô rằng đây là Ryuuzaki, và anh nói rất nhiều điều mà không nghĩ rằng nó làm người khác bị tổn thương. Tuy nhiên, nó vẫn không hoàn toàn làm mất đi cảm giác nhức nhối.

"Misa cũng muốn trở nên quan trọng," cô ấy lẩm bẩm, quay mặt đi và vùi vào sopha, cô ấy nói thêm, "Nếu anh cần đi, thì hãy đi đi. Em không muốn trở thành một 'kẻ cằn nhằn', hay bất cứ điều gì."

Qua khóe mắt, cô có thể thấy Ryuuzaki không hề di chuyển. Thay vào đó, anh ta dường như đang chăm chú nhìn cô, ngón tay cái bị kẹt giữa hai hàm răng. Tuy nhiên, khi cô quay lại để hỏi anh ta đang nhìn gì, anh ta đã bắt đầu đi ra cửa. Misa không thể biết liệu lịch của anh ta là thực sự kín, hoặc chỉ là vì không muốn tranh cái với cô nữa.

Ryuuzaki mở cửa trước, nhưng dừng lại một lúc, những ngón tay xoay trên nắm cửa. "Tôi sẽ xem xem liệu tôi có thể đến thăm lại sớm không," anh nói.

Thật trẻ con, Misa không chịu nhìn anh rời đi, thay vào đó chọn giữ cô quay lưng lại với anh khi cô ngồi cứng nhắc trên chiếc ghế dài. Cô biết câu nói của anh là một lời xin lỗi; anh ấy thường không bao giờ hứa đến thăm trừ khi cô ấy thúc đẩy họ. Tuy nhiên, Misa không thích trở thành người quan trọng thứ 2 sau bất kỳ ai hay bất cứ thứ gì. Chắc chắn không phải là sau vụ án nào đó. Điều gì có thể quan trọng đến mức thu hút sự chú ý của Ryuuzaki hơn cô ấy?

Cô ấy hậm hực, vẫn không quay đầu. "Cứ làm những gì mà anh muốn."

Sự im lặng diễn ra một lúc, trước khi một tiếng lách cách nhẹ cho thấy người thanh niên đã rời đi. Misa thở dài thườn thượt.

"Ta vẫn không hiểu tại sao cô lại quan tâm," Rem nhận xét, nửa thân trên của cô đột nhiên xuất hiện xuyên qua bức tường nối giữa phòng khách và phòng ngủ của cô. "Anh ta khó chịu kinh khủng."

Những lời nói và sự xuất hiện đột ngột của Rem thậm chí không làm Misa bối rối. Cô đã quen với thói quen ra vào xuyên tường của shinigami.

Misa cau mày. "Misa cũng không thể hiểu được."

Vị thần chết được quấn trong băng vải mỉm cười một chút. "Ta rất vui vì cuối cùng cô đã nhìn thấy tên đó theo cách của ta."

"Điều gì có thể quan trọng hơn Misa?" cô gái đặt câu hỏi, tay chống nạnh.

Nụ cười biến mất, và Rem thở dài trong đau khổ. "Misa..."

"Tôi hiểu rằng công việc của Ryuuzaki-san rất quan trọng," Misa nhấn mạnh. "Công việc của Misa cũng quan trọng đối với cô ấy. Nhưng, tôi luôn dành ra thời gian cho Ryuuzaki-san. Chủ nhật là ngày của Ryuuzaki-san! Vì vậy, tại sao Chủ nhật không thể là ngày của Misa đối với Ryuuzaki-san? Nó không công bằng. Tôi chỉ muốn một ngày một tuần. Đó không phải là nhiều, phải không? "

"Ta đã liên tục nói với cô rằng tên đó không đáng được đối xử tốt như vậy," Rem chỉ ra. "Cô nên tập trung nhiều hơn vào bản thân. Đó là lý do tại sao ta đưa cho cô Cuốn Sổ Tử thần. Để giúp CÔ."

"Nhưng tìm hiểu về Ryuuzaki-san đang giúp đỡ Misa," cô gái lập luận. "Bởi vì Misa thích dành thời gian với Ryuuzaki-san. Ngay cả khi anh ấy đôi khi thật ngu ngốc," cô thẳng thắn nói thêm.

Rem dường như bỏ cuộc, lắc đầu ngán ngẩm trước tình huống này.

"Misa nghĩ rằng đó là vì ông già đó mà Ryuuzaki-san phải bỏ đi mọi lúc," Misa tiếp tục.

"Ông già?" shinigami lặp lại, bối rối.

"Đúng vậy. Một ông già đã từng gọi Ryuuzaki-san một lần để bắt anh ấy rời đi. Sau đó anh ấy không rời đi, nhưng" Misa cau mày, gõ vào cằm, "có lẽ tôi đã sai khi nghĩ rằng Ryuuzaki-san là ông chủ. . Có lẽ ông già thực sự là ông chủ, và Misa đã khiến Ryuuzaki-san gặp rắc rối lần đó bằng cách giữ anh ấy lại. Đó là lý do tại sao anh không thể ở lại quá lâu. "

"Ngay cả khi là như vậy, cô định làm gì về nó?" Rem hỏi.

Misa cau mày sâu hơn. Tay cô bắt đầu sờ soạng các mép vở, mắt cô nhìn xuống sàn. Những suy nghĩ chạy qua đầu Misa đen tối hơn cô tưởng tượng. Chúng làm cô sợ hãi, thường thì như thế, nhưng lần này cô bắt đầu bao biện cho họ. Rốt cuộc, cô ấy có sẵn những khả năng mà hầu hết mọi người không có. Sẽ thật tiếc nếu lãng phí chúng, phải không?

"Ryuuzaki-san nói rằng anh ấy không thể dành nhiều thời gian cho Misa vì một vụ án lớn," Misa nói, giọng vô hồn một cách kỳ lạ.

"Đúng vậy," Rem theo sau. "Vì thế?"

"Vì vậy, điều đó có nghĩa là Ryuuzaki-san có lẽ đang theo đuổi một tên tội phạm thực sự độc ác. Một khi bắt được hắn, anh ấy chắc chắn sẽ có nhiều thời gian rảnh hơn," cô gái giải thích. "Vì vậy ... tất cả những gì Misa cần phải làm là tìm ra kẻ xấu mà Ryuuzaki-san đang cố tìm."

Đôi mắt có rãnh của Rem giãn ra một chút, dấu hiệu duy nhất của sự sốc - và có thể là sự háo hức - thể hiện trên nét mặt gầy gò của cô ấy. "Khi đó cô sẽ làm gì, Misa?" cô ấy hỏi, có vẻ gần như hy vọng.

"Misa sẽ..." Misa cuối cùng quay sang shinigami, khuôn mặt cô ấy tái nhợt nhưng mang vẻ kiên quyết, vẫn có một chút sợ hãi. "Tôi sẽ viết tên kẻ xấu vào Death Note. Tôi sẽ giết hắn vì Ryuuzaki-san."

**P/S**
Cảm ơn các bạn ucgehueg , fallinya_ , shmily707 , Fairytailcutelove , lynk_lll , finnihn25 vì đã bình chọn để ủng hộ bản dịch

Bình chọn nếu bạn thích câu chuyện và để tạo động lực cho mình nhé

[FULL][Death Note] [LxMisa] Viết Lại Câu ChuyệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ