Chương 12: Hôn lễ

1.6K 75 5
                                    

"Mon !"

"Mon ! Mau dậy đi !"

Mẹ tôi đánh thức tôi bằng vài lần kêu lớn, tôi mệt mỏi nhấc lưng khỏi giường trong khi hai mắt vẫn còn đang dính lại với nhau.

"Không định đi làm à ? Sắp trễ rồi đấy, đừng để bị đuổi việc rồi phải tìm chỗ khác nữa phiền lắm."

Mẹ vừa dọn dẹp xung quanh lại đặt một ly sữa lên bàn của tôi. Mùi đồ ăn sáng cũng bay lên đến tận phòng. Suýt thì quên tôi còn nhiều việc cho ngày hôm nay lắm nên không được chậm trễ. Những việc hết sức quan trọng còn chờ tôi thực hiện.

"Công việc mới tốt hả con, không nghe con nhắc đến như hồi còn làm ở chỗ Khun Sam."

Bố hỏi tôi trong lúc cả nhà đang ăn sáng. Mẹ cũng dừng ăn hẳn lại để đợi tôi trả lời ra sao.

"À thì vẫn tốt bố à ! Tại con cần thời gian thích nghi nên đôi khi sẽ hơi bận thôi."

"Hình như con và Nop làm chung với nhau hả ? Thấy nó hay chở con đi và về."

Mẹ cắn lấy miếng trứng rồi quay sang hỏi tôi. Mối quan hệ của chúng tôi luôn được bố mẹ đặc biệt để tâm đến từ trước đến giờ.

"Dạ phải, con và cậu ấy làm chung chỉ khác bộ phận làm việc thôi."

Tôi đang cố hoàn thành bữa ăn nhanh nhất để kịp đi làm. Vừa trả lời bố mẹ tôi lại nhắn kêu Nop mau tới chở tôi đi làm không lại trễ giờ.

"Mẹ nghe nói hôm nay Khun Sam kết hôn đó. Con đã biết chưa ?"

"Dạ rồi, chỗ làm hiện giờ của con nhận tổ chức tiệc cho chị ấy nên hôm nay con cần đi sớm để chuẩn bị."

Bố và mẹ không biết chuyện của tôi và Khun Sam nên cứ thao thao bất tuyệt về người chị ấy sẽ lấy làm chồng. Với tôi chị ấy lấy ai cũng như nhau cả thôi, vì đó không phải là tôi.

Tin..tin..[tiếng còi xe ô tô]

"Chắc Nop đến rồi. Thưa bố mẹ con đi làm đây ạ !"

"Làm việc tốt nha con, nhớ phải tổ chức tiệc cho Khun Sam thật thành công đó."

Nhất định rồi, phải tổ chức thật tốt chứ. Hôm nay là ngày đặc biệt của chị ấy cơ mà, tôi sẽ biến nó thành ngày đáng nhớ nhất.

____....____....____....____....____

"A Mon !! Buổi sáng tốt lành."

Chị Ya chào hỏi tôi khi vừa bước vào cửa thang máy. Tôi và Nop lễ phép chào lại chị ấy. Nhìn chị ấy hôm nay có vẻ tươi tắn trong bộ vest màu hồng pastel này. Đang mải ngắm bộ quần áo của chị ấy thì tôi và chị ấy chạm phải ánh mắt nhau.

"Sao hả ? Có hồi hộp không ?"

"Dạ ??"

Tôi không biết là chị ấy đang nói về vấn đề gì nên cố hình dung ra câu hỏi.

"Vì đây là sự kiện lớn đầu tiên em đảm nhận mà. Phải có những lo lắng nhất định chứ nhỉ !"

Nói nghe cho oai thì là do tôi đảm nhận tổ chức nhưng thật ra là do chị Ya làm hết, còn tôi chỉ giúp sức với vai trò trợ lý đúng nghĩa mà thôi.

SAU NGÀY CHIA TAYNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ