Chương 280: Thời Đại Giải Trí

2.6K 446 56
                                    

Cảnh sát Trương không khỏi sửng sốt: "Cậu không tìm nữa sao?" Trực tiếp khẳng định là âm mưu do hắn giết?

"Tìm cái gì?" Nhậm Dật Phi hỏi.

"Tìm cái gì... Không phải cậu tìm thì sẽ biết ư?" Cảnh sát Trương nhìn xung quanh đáp lời.

Nhậm Dật Phi suy nghĩ: "Có phải là ghi chép, nhật ký hay tùy bút gì đó mà người chết để lại không, bên trên viết hôn phu nạn nhân có hành động như PUA*? Khiến người ta cảm thấy vụ án này do hung thủ lợi dụng lúc nạn nhân kích động dẫn dắt cô ấy đi tự sát?"

*PUA: Viết tắt của Pick-up Artist, ban đầu có nghĩa là "nghệ sĩ bắt chuyện", bậc thầy tán tỉnh v.v,... nhưng sau này mang nghĩa là người thao túng, kiểm soát, tẩy não tâm lý người khác trong một mối quan hệ nào đó, biến nạn nhân thành con rối.

Cảnh sát Trương nghi ngờ nhìn thoáng qua máy tính màn, rõ ràng nơi đó vẫn chưa có dấu vết bị người kiểm tra.

"Đừng tìm." Nhậm Dật Phi lắc đầu, "Cho dù xuất hiện sổ nhật ký ghi rõ hôn phu nạn nhân khống chế cô ấy, thậm chí kích thích cô ấy như thế nào thì tôi cũng sẽ không đổi phán đoán của bản thân."

"Vì sao?" Cảnh sát Trương không hiểu.

"Trạng thái phát bệnh tâm thần phân liệt của mỗi người bệnh ở từng thời điểm đều không hề giống nhau, song vẫn tồn tại một vài điểm khác biệt giữa phát bệnh tự nhiên và phát bệnh do thuốc."

"Cậu đoán là thuốc gì?"

"Phencyclidine, còn được gọi là "bụi thiên thần", hung thủ dùng nó với mục đích bắt chước trạng thái bệnh tâm thần phân liệt. Sau khi dùng thứ này sẽ đổ nhiều mồ hôi, gặp chướng ngại phát âm, sốt cao vân vân, thậm chí bị động kinh."

Cảnh sát Trương gật đầu theo bản năng, có điều vừa gật xong thì anh ta liền phát hiện có chỗ không đúng: "Bắt chước trạng thái bệnh tâm thần phân liệt? Không phải trộm đổi thuốc hoặc giảm bớt liều lượng sẽ càng làm bệnh tình thêm nặng hơn sao?"

Nhậm Dật Phi nhìn đối phương bất đắc dĩ, trên mặt viết: Ông bạn già ngốc nghếch khờ khạo à.

Cảnh sát Trương:...

"Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp đến vậy, đang muốn lừa đảo chiếm đoạt bảo hiểm thì bạn gái đột nhiên phát bệnh. Tôi nghi ngờ nạn nhân vốn không hề mắc bệnh tâm thần mà là cô ấy bị bỏ thuốc, dẫn tới hành động thất thường, thoạt nhìn giống như bị tâm thần phân liệt."

Trên đầu cảnh sát Trương xuất hiện một dấu chấm hỏi: "Cậu nghi ngờ dựa vào căn cứ gì?"

"Anh nhìn xem, đây là hai hợp đồng bảo hiểm nhân thọ với điều kiện là tử vong để được chi trả quyền lợi bảo hiểm."

Nhậm Dật Phi lấy ra hai hợp đồng riêng: "Một phần là của nạn nhân, người được lợi là hôn phu cô ấy. Một phần là hôn phu cô ấy, người được lợi là nạn nhân. Một bệnh nhân tâm thần sẽ không được ký bảo hiểm nhân thọ "với điều kiện là tử vong", cho nên lúc này, cô ấy vẫn chưa được chẩn đoán bệnh."

Cảnh sát Trương gật đầu, Nhậm Dật Phi liền tiếp tục phân tích: "Thời gian hợp đồng được thành lập khoảng một năm rưỡi trước đây, mà nạn nhân bị chẩn đoán mắc bệnh là một năm trước. Nói cách khác, nửa năm sau khi bọn họ ký hợp đồng, nạn nhân đã bị chẩn đoán mắc bệnh tâm thần."

(HOÀN/ĐM/EDIT PHẦN 2) Tháng ngày tôi ngụy trang NPC trong trò chơi giải mãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ