Chương 4: Bạn cùng phòng

1.9K 190 5
                                    

Edit: Diệp Hạ (dphh___)
Beta: Yeekies

Chạng vạng, chiếc xe buýt lắc lư, ánh sáng mờ nhạt xuyên qua cửa kính, màu cam của hoàng hôn hắt phía chân trời, Trần Tê khép hờ hai mắt, ngồi dựa vào cửa sổ.

Lòng cậu có chút nghi ngờ, hỏi hệ thống: “Hệ thống tiên sinh, hôm nay tôi nhìn thấy Yến Hoàn.”

“Hình như anh ta hơi kỳ lạ.” Trần Tê ngập ngừng một hồi mới nói thầm: “Anh ta giống như… quen biết tôi.”

Hệ thống không trả lời lại, qua hồi lâu mới do dự nói: “Có thể là do hậu quả của việc thiết lập lại thế giới, tôi đã liên hệ tổng bộ giúp ngài, xin ngài đừng lo lắng.”

Trần Tê mở mắt ra, cậu nghiêng đầu nhìn chiếc xe buýt loạng choạng dừng lại, tháo tai nghe xuống, hơi mím môi nói: “Mong là như vậy.”

Đời này, cậu không muốn có liên hệ gì với Yến Hoàn nữa.

Xuống xe buýt, Trần Tê đeo cặp, chậm rì rì bước vào trường, đời trước, bởi vì cậu vừa mới lên năm nhất đã đi theo Yến Hoàn, ban đầu hắn mua một phòng ở đứng tên cậu để cậu sống một mình, sau đó lại bởi vì số lần đi lại nhiều, thời gian cũng lâu, dần dà cho phép cậu vào Yến trạch ở.

Đời trước, trải nghiệm sinh hoạt của cậu ở đại học ít đến đáng thương, giờ cậu ở ký túc xá, cũng có được không ít niềm vui.

Lúc này cậu đang mang mấy phần bữa tối giúp bạn cùng phòng, vừa lấy chìa khoá từ trong cặp mở cửa ký túc xá đã nghe thấy một trận khóc gào, mấy thanh niên mặc quần đùi áo ngắn tay đột ngột nhảy đến, mặt hạnh phúc hô lớn: “Ba, cuối cùng ba cũng về rồi!”

Trần Tê đặt bữa tối được đóng gói lên bàn, vừa cởi giày vừa nhìn ký túc xá hỗn độn, bất đắc dĩ nói: “Các cậu lại không ăn cơm cả ngày nay?”

Mấy chàng trai đang ăn ngấu nghiến, mắt ngấn lệ nói: “Mải chơi game nên quên mất, cũng may là có đại bảo bối Trần Tê.”

Một nam sinh đeo tai nghe trên cổ đang dựa ghế vào chơi game nhăn mi lại, y cắn điếu thuốc chưa đốt, dẫm mũi chân xuống xoay ghế dựa, nghiêng đầu nhìn hai người bạn cùng phòng đang ăn ngấu nghiến, lại thoáng nhìn qua Trần Tê đang khom lưng cởi giày, lộ ra một đoạn eo trắng đến loá mắt, nam sinh đen mặt, lạnh lùng nói: “Không gọi ship được à?”

Trần Tê ngừng động tác lại, cậu ngẩng đầu, nhìn nam sinh đang ngồi chơi game, nam sinh không nhìn cậu, lạnh mặt đứng lên, xách cái áo khoác treo trên lưng ghế lên rồi ra khỏi ký túc xá, lúc đi còn đụng phải bả vai Trần Tê.

Ký túc xá an tĩnh lại, hai người bạn đang ăn cơm cẩn thận an ủi Trần Tê: “Trần Tê, cậu đừng quan tâm anh Quý, chắc là gần đây có chuyện không vui, cứ hằm hè như mới ăn phải phân vậy.”

Trần Tê im lặng một lát, sau đó ngẩng đầu cười nói: “Không sao.”

Ký túc xá của họ có tổng cộng bốn người, nam sinh vừa xách áo khoác ra ngoài tên là Quý Nghiệp An, chính là cậu chủ nhỏ có gia cảnh ưu việt, tính tình hơi nóng, thoạt nhìn vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo, không biết tại sao, nhưng ở ký túc xá y chỉ không thích mỗi Trần Tê.

[ĐM - OnGoing] Tu La Tràng hôm nay thật là náo nhiệtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ