Chương 43: Bắt cóc

1K 106 5
                                    

Editor: Yeekies

Đẩy cửa ra là một nam sinh tóc vàng, đỉnh đầu lộn xộn, ngáp một cái, từ trên hành lang nhìn thoáng qua dưới lầu, sau đó trở về phòng ký túc xá.

Dương Khang gãi gãi tóc vàng, cười hì hì nói với đám người trong ký túc xá: “Hôm nay không mưa, hết mưa rồi.”

Trần Tê cầm khăn lông xoa xoa mặt, trả lời.

Dương Khang lẻn đến bên cạnh Trần Tê đang rửa mặt, làm mặt quỷ nói: “Người đàn ông ngày đó Quý ca nói rốt cuộc là ai vậy?”

“Làm sao mà ở trong ký túc xá xuất hiện một đám người mặc đồ đen, nhìn như đang đóng phim điện ảnh vậy.”

Trần Tê trầm tư một chút, sau đó thấm thía nói với Dương Khang: “Chỉ là một người bán bảo hiểm thôi, đừng nghĩ quá nhiều.”

Tay Dương Khang khoát lên vai cậu, trong miệng lẩm nhẩm lầm nhầm nói: “Không đúng nha, người bán bảo hiểm làm sao có thể ăn mặc như vậy?”

“Tôi còn nghe đám cách vách nói xe hắn đi cũng rất sang trọng?”

Chân dài của Quý Nghiệp An nâng lên, ngứa răng nhìn chằm chằm Dương Khang nói: “Cậu nhắc đến người đàn ông đó một lần nữa, tôi sẽ quăng cậu ra ngoài.”

Dương Khang cười hì hì, ghé vào trên khung cửa thổi một cái huýt sáo nói: “Quý ca, anh lén lút mua thuốc của người đàn ông kia mà không mang theo chúng tôi?”

“Không trượng nghĩa nha!”

Trần Tê cũng nở nụ cười, cậu chậm rì rì buông khăn lông, nhìn Quý Nghiệp An thành khẩn nói: “Cậu đừng mua thuốc của hắn bán.”

Kỹ thuật của Yến Hoàn có bao nhiêu nát, toàn thế giới chỉ sợ không ai có thể hiểu rõ hơn Trần Tê.

Không chỉ có kỹ năng nát, sống cũng nát.

Dùng cách nói của Dương Khang, chính là như hổ bẹp.

Sắc mặt Quý Nghiệp An mang theo vẻ mất tự nhiên, hắn trộm nhìn Trần Tê vài lần, trong miệng lẩm bẩm: “Tôi không mua…”

Dương Khang từ khung cửa sổ đi đến trước bàn học, một bên thu thập sách giáo khoa, một bên cao giọng nói: “Quý ca đừng thẹn thùng nha, lừa đảo nhiều như vậy, cậu đừng mua với người khác!”

“Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, những thứ cậu muốn tôi đều có nha!”

Quý Nghiệp An đen mặt không nói chuyện, đi ra từ phía sau Trần Tê, đạp Dương Khang một cú.

Một đám người mang theo sách giáo khoa hi hi ha ha ra khỏi cửa, Trần Tê là người cuối cùng đóng cửa ký túc xá, như nghĩ đến gì đó, cậu quay đầu nhìn xuyên qua lan can ký túc xá.

Ký túc xá chỉ có lác đác những học sinh lui tới, không còn nhìn thấy chiếc xe màu đen ở dưới lầu.

Trần Tê không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, cậu ngẩng đầu, hướng đám bạn cùng phòng trước mặt đi đến.

Một đường đi xuống đều là học sinh chuẩn bị đi học, thần sắc vội vàng, Trần Tê cầm sách vở, khi ra khỏi lầu ký túc xá, bước chân cậu bỗng nhiên dừng lại.

[ĐM - OnGoing] Tu La Tràng hôm nay thật là náo nhiệtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ