Kim Taehyung kéo vali lững thững về lại nhà ba mẹ. Hắn như 1 cái xác không hồn, may mắn lắm mới lết xác nguyên vẹn về đây. Ba Mẹ Kim vừa thấy hắn đã vội đi đến hỏi han, thường thì hắn sẽ luôn mang trong mình 1 nguồn năng lượng nhất định nhưng hôm nay thì không có lấy 1 tí năng lượng nào cả.
Hắn trước những lời hỏi han của ba mẹ cũng chẳng biết trả lời sao cho đúng đắn nên chỉ biết lẳng lặng trở về phòng không mở lời dù chỉ một câu.
Nhìn con trai kéo trên tay chiếc vali là biết giữa hắn và cậu đã xảy ra chuyện nếu hắn về chơi thì không bao giờ đem nhiều đồ đến thế cả, chỉ có nước là bị Jeon Jungkook đuổi nên mới cuốn gói về đây thôi.
"Haizz cái thằng nhóc này làm sao vậy chứ?"
"Bà cứ để con một mình đi, tôi thấy con có vẻ không ổn, chờ khi con nó bình tĩnh rồi mình hỏi sau"
Đến tận 9h tối hắn mới lấy lại bình tĩnh bước xuống nhà. Đôi mắt hổ phách sớm đã sưng đỏ, những lời nói của cậu vẫn còn lẩn quẩn trong tâm trí hắn khó mà thoát ra được. Hắn hiện tại chẳng khác gì cái xác không hồn.
Ba mẹ Kim thấy hắn đã chịu xuống nhà 2 người cũng đỡ lo hơn rất nhiều. Mẹ Kim đi vào bếp hâm lại súp bào ngư cho hắn, nhìn sắc mặt xám xịt nhợt nhạt là biết chiếc bụng đang rỗng tuếch rồi. Bà là mẹ hắn, bà biết rõ tính cách con trai mình ra sao
Lúc nhỏ có đợt chú cún cưng của hắn mất thế là hắn vì buồn bã mà tuyệt thực tận 2 ngày, bà phải xuống nước năn nỉ lắm hắn mới chịu ăn một bát cơm. Thế là từ đó mỗi khi có chuyện gì buồn là hắn sẽ không thèm động đến thức ăn.Kim Taehyung từ nãy đến giờ im lặng ngồi ở bàn ăn không nói 1 lời. Hắn một mực nhìn về 1 hướng vô định, lâu lâu 1 giọt nước mắt lại bất giác rơi xuống. Mẹ Kim từ trong bếp bưng ra 1 tô súp nóng nghi ngút khói đặt trước mặt hắn.
"Taehyungie ăn 1 chút súp nhé?"
"Con không muốn ăn"
"Mẹ biết con chưa ăn gì, làm ơn ăn 1 chút đi con"
"Mẹ, con..phải làm gì đây?"
"Nói cho mẹ biết đi, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra"
"Em ấy nói không muốn lây bệnh từ con"
Kể từ giây phút này hắn bắt đầu trở thành 1 đứa trẻ. Hắn òa khóc thật lớn rồi ôm lấy bà Kim, hắn đã cố kiềm chế lắm để không khóc trước mặt ba mẹ nhưng có lẽ không được rồi. Nhìn thấy đứa con mình đứt ruột đẻ ra khóc lóc thảm thương như vậy lòng bà cũng cảm thấy quặn đau. Bà ôm hắn như lúc bé vẫn thường hay làm, bà vuốt lưng hắn, đặt cầm lên mái tóc hắn nhẹ nhàng hôn lên thay lời yêu thương.
"Rốt cuộc là có chuyện gì nói mẹ nghe"
"Jeon Jungkook em ấy không muốn 1 đứa bệnh hoạn như con ở cùng nữa, nhưng mà con thương em ấy lắm mẹ ơi"
"Taehyung à bình tĩnh đi con, mẹ biết con thương Jungkook nhưng mà người ta đã từ chối rồi con như vậy thì làm được gì hả con?"
"Sau này em ấy và Eunji sẽ cưới nhau, con phải sống sao hả mẹ?"
"Nghe mẹ nói, ba mẹ đã dạy con không được sống ích kỷ mà, bộ con quên rồi sao? Con cứ mãi nghĩ cho tình yêu của con, nghĩ cho Jeon Jungkook vậy còn ba mẹ thì sao? Sự nghiệp tương lai của con thì sao hả Kim Taehyung?"
BẠN ĐANG ĐỌC
| taekook | phải lòng bạn thân
Fanficbắt đầu:18.2.2023 kết thúc:16.6.2023 Lưu ý: các độc giả không văn tục, không nặng lời với các nhân vật trong fic. Xin cảm ơn! 📌: CÁC CMT CỦA CÁC CẬU MÌNH RẤT TRÂN TRỌNG, NHƯNG LÀM ƠN ĐỪNG CMT QUÁ ĐÁNG VỚI MỤC ĐÍCH ĐẢ KÍCH CÁC NHÂN VẬT VÀ ĐẶT BIỆT K...