Chap 55

668 45 3
                                    

Tay cô chỉ hơi xước mà thôi.

Ngữ khí Taehyung kinh người dẫn tới cả đám học sinh đều phải ồ lên, ai nấy cũng đều thấy được rằng Taehyung đang che chở Soo Ah, hơn nữa còn che đến quang minh chính đại, trắng trợn táo bạo, hung hăng đánh vào mặt đám người vừa chỉ trích Soo Ah.

Lee Na Ra cảm thấy thẹn vô cùng, dường như mặt mũi đã mất hết, chỉ hận không thể lập tức tìm một cái hầm ngầm mà chui vào, trên mặt vừa nóng vừa đau, thậm chí còn đau hơn cả miệng vết thương trên chân.

Ý tứ Taehyung rất rõ ràng, Lee Na Ra cô ở trong mắt hắn còn không bằng một đầu ngón tay bị thương của Soo Ah.

Cô bạn thân kia tức đến cả người phát run, chỉ vào Taehyung: "Cậu thế mà..."

Cô ta hoàn toàn không nghĩ tới Taehyung sẽ đối xử với Lee Sa Ra như vậy, càng không nghĩ tới Soo Ah đối với hắn lại quan trọng đến thế.

Mọi người trong sân hai mặt nhìn nhau, không khí lâm vào yên lặng.

Chae Min đứng ngoài sân tennis xem thực sự rất khoái trí, trộm vỗ tay, "Taehyung quả nhiên là nam nhân, bội phục bội phục!"

"Nam nhân cái gì mà nam nhân."

Nữ sinh đứng cạnh cậu ta không quá hài lòng với cách làm này, "Chỉ thấy nụ cười của người mới mà không nghe tiếng khóc của người cũ, này cũng quá bạc tình bạc nghĩa đi."

Chae Min: "Vậy tôi hỏi cậu, nếu cậu có bạn trai, cậu hy vọng hắn sẽ còn vương tơ lòng lạc với tình cũ hả?"

Nữ sinh nghẹn lời, sau đó thở phì phì nói: "Tớ còn lâu mới tìm bạn trai có tình cũ."

Chae Min: "Vậy cậu chuẩn bị sống tốt quãng đời cô độc còn lại đi, hoặc là chuẩn bị trở thành tình cũ của người khác."

Thầy giáo Thể Dục bị Taehyung làm cho ngây người, lúc phản ứng lại thì vô cùng tức giận: "Taehyung, bây giờ là lúc nói giỡn sao? Mau buông bạn học Soo Ah xuống!"

Soo Ah nghe xong, sắc mặt dần dần đỏ, đại não mắt đầu hoạt động, giãy giụa muốn xuống, "Anh mau thả em ra."

Taehyung ngược lại còn ôm cô chặt hơn, khí định thần nhàn nói với thầy giáo: "Thầy giáo, trước đó thầy nói là thi xong có thể về trước đúng không?"

Thầy Thể Dục: "Phải."

"Vậy em mang cô ấy đi trước."

Taehyung nói xong liền ôm Soo Ah xoay người, "Bọn em đều đã thi xong, có thể đi rồi, gặp lại thầy sau."

"Ê... này!" Thầy Thể Dục theo bản năng gọi hắn lại, nhưng lại không thể nghĩ ra được lý do, trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng lại á khẩu không nói được gì.

Hết cách, ông đành gãi gãi tóc, tùy tiện gọi mấy nam sinh tới, "Các em còn thất thần làm gì, nhanh chóng đưa Lee Na Ra tới phòng y tế đi!"

"Dạ dạ!" Lúc này mọi người mới như tỉnh khỏi giấc mộng, sôi nổi tiến lên cõng Lee Na Ra.

***

Tuy rằng Soo Ah không bị thương chỗ nào, nhưng Taehyung lại không đặt cô xuống, cứ như vậy mà ôm cô về lớp.

Dọc theo đường đi Soo Ah đều rất an tĩnh, giống như con mèo nhỏ dịu ngoan dựa vào ngực hắn, một câu cũng không nói.

|kth| Niên thiếu có emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ