Chương 169 Người thông minh nhất vụ án này

146 13 1
                                    

Từ nguồn cung đến con đường mua sắm, chuyện hoa mộc cúc, Cẩm Y Vệ đã xác định, chính là Tam lão gia Ứng Ngọc Đồng mua, hôm gia yến, mục đích của hắn rất rõ ràng, chính là làm mọi người trong phủ hôn mê, tiện cho hắn khi dễ Thái thị, đồng thời cho vị đại tỷ vẫn luôn đối đầu với mình chút khó chịu.

Vì sao phải làm mọi người hôn mê, hiện tại cũng đã có giải thích, bởi vì chủ tử, nam nhân trong phủ, không chỉ có mình hắn coi trọng Thái thị, hắn nếu muốn xuống tay trước, không dễ dàng như vậy, không làm chút chuẩn bị sao? Bằng không lúc đó phát sinh ngoài ý muốn......người khác xen vào, hắn không đắc thủ được thì làm sao bây giờ?

Sau khi thiếu gia nhắc nhở nghĩ thông suốt trước sau, Thân Khương quá kinh ngạc, chỉ bằng bộ dáng dơ bẩn trong cái phủ này, chẳng lẽ khi dễ cô nương, mà cũng muốn theo bối phận, theo thứ tự trước sau sao! Cha ngươi ca ca ngươi còn chưa có xuống tay, ngươi liền không thể động, bằng không bọn họ sẽ giận, cho ngươi khó sống?

Cái này con mẹ nó là cái quy củ rách nát gì!

Phi! Thứ chó không biết xấu hổ, người nhà này đầu óc đều mọc ra chỗ nào, toàn là mọc phía dưới sao?

Thái thị lại rất an tĩnh, trước sau như một, trên mặt không có biểu tình gì, lạnh lẽo, không biết là thật không biết, hay là không thèm để ý, tóm lại với nhãn lực của Thân Khương, cảm xúc gì cũng nhìn không ra.

Không khí đến đây, Cừu Nghi Thanh trực tiếp dứt khoát hỏi tới: "Vương thị Lư thị lên án, ngươi có chuyện gì để nói?"

Thái thị nâng mắt: "Thiếp thân trong sạch, từ nhỏ đến lớn, một thân vinh nhục đều do chính mình, đời này, cũng chỉ ở gần một người nam nhân của ta, các nàng nói ai, vì sao có suy nghĩ này, có thể thỉnh các nàng tự nói ra rõ ràng."

Lư thị thì không thể nhìn được vẻ lạnh lẽo, thoạt nhìn băng thanh ngọc khiết, trên đời chỉ có nàng là sạch sẽ nhất như vậy, lập tức nổi lửa: "Ngươi giả vờ cái gì ——"

"Khụ ——" thế tử đột nhiên phát ra tiếng, "Trước đường Bắc Trấn Phủ Tư, không được vô cớ ồn ào."

Đại phu nhân đến lúc này rồi, cuối cùng cũng không nhịn xuống, liếc mắt nhìn lão hầu gia một cái.

Lão hầu gia cũng không nói gì, chỉ là đem tầm mắt, dời từ người Thái thị về, thoạt nhìn không có chút thiên vị nào, đứng đắn cực kỳ.

Nhưng ngươi không thiên vị, vô tâm tư, ngươi nhìn chằm chằm người ta làm gì!

Tầm mắt Diệp Bạch Đinh dừng một lát giữa Lư thị cùng đại phu nhân, cuối cùng chọn Lư thị: "Tam phu nhân vì sao nói như vậy?"

Cẩm Y Vệ đã chỉ tên, cũng không tính là vô cớ ồn ào đi!

Lư thị cau mày, đáy mắt tóe lửa: "Tất nhiên là nàng ta cố ý câu dẫn thế tử! Hôm sinh nhật đại tỷ, tưởng là ta không thấy được sao? Nàng ta đổi chén canh của thế tử đi, đổi cho Ứng Ngọc Đồng trượng phu ta! Canh kia thế tử chỉ hớp một ngụm, liền bị sặc ho một lúc, còn chưa nếm ra mùi vị gì, nàng ta liền thay đổi! Sớm không đổi, trễ không đổi, ngay lúc thế tử cùng Ứng Ngọc Đồng uống rượu lại đổi, có ý gì?"

CHIẾU NGỤC ĐỆ NHẤT NGỖ TÁC - bản edited (Part 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ