Đại ma đầu dẫn bọn họ đi rất nhiều nơi thú vị, lên núi xuống biển, ngắm hết cảnh đẹp thế gian, hắn rất để ý đến cảm nhận của nữ nhi bé nhỏ nhà hắn, muốn làm nàng hài lòng, cưng chiều vô tận như thể bù lại cho thời gian năm năm.
Suốt cả quá trình, hắn cứ ôm khư khư Sương nhi không rời. Mỗi lần nhóc con nũng nịu gọi một tiếng "phụ thân" hòng muốn xin xỏ gì đó, tim hắn mềm nhũn ra, lòng rối tinh rối mù, hận không thể mang hết mọi thứ tốt nhất trên đời cho bảo bối của hắn.
Nữ nhi muốn ngắm hoa, hắn đưa bọn họ đến một rừng hoa dại, loại hoa nào cũng có, đủ màu sắc đủ kích cỡ, oanh oanh yến yến ríu rít khắp nơi.
Nữ nhi muốn vào rừng, hắn liền đưa bọn họ đến rừng trúc xanh mướt xinh đẹp, quanh năm mát mẻ. Hắn sẽ bắt thỏ cho cô bé ôm, giết gà, cho cô bé cái đùi to nhất, lại còn cất công làm thêm một chiếc lều trúc nhỏ xinh, nói là lần sau nếu có cô bé có đi qua thì có chỗ vui chơi.
Nữ nhi muốn nghịch nước, hắn không ngại đưa nàng đến hồ nước nhỏ, nước mát lành, trong vắt, đến độ có thể thấy được một vài con cá bơi ngang.
Hắn kể cho nữ nhi nghe rất nhiều chuyện trên đời, làm cho nàng rất nhiều đồ chơi, cũng mang nàng nhìn xem rất nhiều con vật đẹp mắt.
Đừng nói đến Sương nhi, mẫu thân của cô bé, đệ nhất thần nữ cũng cảm thấy thú vị vô cùng.
"Thì ra ma tôn như ngươi cũng thật nhàn, có thể rong chơi nhiều nơi như vậy!"
"Đây là đương nhiên. Nếu thần nữ không chê, hay là mẹ con nàng đều theo ta đi, ta dẫn các ngươi chu du thiên hạ."
Nghe hắn cười lớn cợt nhả, nàng trừng mắt liếc giận, chỉ thấy gương mặt hắn mang ý cười nhàn nhạt, lại không có vẻ gì là bông đùa.
Mà đôi mắt kia, hình như có chút dịu dàng làm nàng bối rối quay đầu đi.
"Ma tôn đại nhân, đừng đùa nữa nha, chẳng mấy chốc mà hai ta ai mất ai còn cũng chưa biết được."
Nàng nhìn Sương nhi đang nghịch nước, ánh mắt lại dời ra xa. Nàng muốn nói với hắn nàng cũng muốn đi. Nàng không muốn đánh, nàng chỉ muốn cùng Sương nhi sống an nhàn hết một kiếp, còn có cùng hắn nữa. Nếu có thể một nhà ba người bình thường trải qua thì quá tốt rồi. Ai mà chẳng muốn chứ!
Nhưng người đứng đầu một tộc thân mang thiên mệnh, nàng cũng vậy, hắn cũng vậy, nói bỏ là có thể bỏ sao?
Hắn nhìn nàng, đang muốn nói gì đó, nhưng giọng nói lãnh lót của đứa nhỏ lại vang lên, kèm theo tiếng cười rộn ràng.
"Phụ thân, mẫu thân, nhìn này, Sương nhi bắt được một con cua nhỏ nha, nhỏ xíu, thật đáng yêu!"
Thần nữ mỉm cười chạy đến bên cạnh đứa nhỏ nhà mình. Nữ nhi nghịch nước đến độ váy áo ướt sũng, trên mặt đầy nước, tóc thì khỏi nói rồi, ướt nhẹp! Nàng khẽ thở dài, nữ nhi bảo bối của nàng, không giống tiểu cô nương mà giống một tiểu quỷ nghịch ngợm. Nàng không nhịn được quở trách.
"Không biết con giống ai mà lại nghịch ngợm như vậy, thật giống tiểu yêu quái mà."
"Ha ha, thần nữ quên rồi sao, Sương nhi vốn dĩ là một tiểu yêu quái mà." Hắn là đại ma đầu, con của hắn còn không phải một tiểu yêu sao!
BẠN ĐANG ĐỌC
Mạnh Bà Truyện
RomanceThể loại: cổ trang, huyền huyễn, lãng mạn, yêu hận đan xen. Tác giả: Diệp Tư. Tình trạng: Đang tiến hành. ... Ai nói rằng Mạnh bà chính là đối với mọi thứ trên đời đều không vấn không vương? Ai nói rằng Mạnh bà chính là một lòng dùng cả đời nấu can...