Chương 17

152 8 0
                                    


Tiêu Chiến hôn nhẹ lên môi Nhất Bác nói " Nhất Bác , thật may vì em đã gả cho anh . Đúng rồi Nhất Bác, anh thật sự muốn ra trận sao "

Nhất Bác đáp " Ừ , nếu lần này anh lập được công anh sẽ được phong Vương "

Tiêu Chiến nhỏ giọng hỏi " Nhất Bác , anh muốn cùng các vị hoàng tử tranh giành ngôi vị Hoàng Đế sao "

Nhất Bác đáp " Anh tranh không phải ngôi vị Hoàng Đế mà là tranh sự bình yên cho mẫu thân , cho em . Nếu anh không có quyền lực em và mẫu thân sẽ không thể sống bình bình yên yên được "

Tiêu Chiến lại nói " Cảm ơn anh đã lo lắng cho em . Em sẽ giúp anh 1 tay "

Nhất Bác cười nói " Em nói chuyện có 1 vài chữ anh không hiểu được . Nhưng em đừng cố sức quá , anh muốn em luôn được vui vẻ và thoải mái "

Anh cười nói " Em biết rồi . Nhất Bác nếu anh thật sự ra trận hãy xin phụ hoàng cho em đi cùng được chứ "

Nhất Bác nhìn anh nói " Ra trận thật sự rất nguy hiểm anh không thể mang em theo "

Tiêu Chiến đáp " Anh quên rằng võ công của em rất tốt sao , ca ca của em ở Trịnh Hạo Quốc là tướng quân đấy "

Nhất Bác gật đầu nói " Vậy được anh sẽ xin với phụ hoàng "

Giữa 2 người không còn bí mật nào tồn tại nữa , Tiêu Chiến cũng không cần phải lén lút về thăm nhà nữa . Yêu thương , tin tưởng nhau , Nhất Bác ôm chặt lấy Tiêu Chiến vào lòng cả 2 chìm vào giấc ngủ . Ngày hôm sau khi Nhất Bác vào triều thì tin tức thái tử đã qua đời cũng được báo tới Kim Loan Điện . Vu Quân Đế đau lòng vì mất đi trữ quân mà mình đã chọn . Tĩnh Quân Hầu thì vô cùng tức giận khi cháu mình đã qua đời , ông và Hoàng Hậu đã phải tốn rất nhiều công sức để đưa đại hoàng tử lên ngôi vị thái tử vậy mà thái tử chỉ vì chút hơn thua tự mình đi nộp mạng . Các vị hoàng tử có dã tâm tất nhiên sẽ thấy vui lòng hơn là đau buồn , họ nghĩ họ sẽ có cơ hội trở thành thái tử . Xác của Đông Cung thái tử đang được chuyển từ chiến tuyến về hoàng cung . Tĩnh Quân Hầu vì không kiềm được sự tức giận liền muốn trả thù Nhất Bác . Ông tấu với Vu Quân Đế " Hồi Hoàng Thượng, thái tử qua đời là chuyện đáng buồn của cả nước , nhưng ở chiến tuyến không thể 1 ngày không có người cầm binh đánh giặc . Theo thần nghĩ Hoàng Thượng nên mau chóng cho người thay thái tử điện hạ bình ổn biên cương "

Vu Quân Đế gật đầu nói " Quả thật là như vậy . Khanh thấy trẫm nên cho ai thay thái tử ra trận "

Tĩnh Quân Hầu đáp " Hồi Hoàng Thượng, thần nghe nói bát hoàng tử thấu hiểu binh thư , Thích cầm quân đánh giặc nên thần nghĩ không ai thích hợp hơn bát hoàng tử "

Vu Quân Đế có chút chần chừ nói " Trước đó thái tử ra trận liên tục thua trận làm mất không ít thành trì , binh lính hao hụt . Nhất Bác dù thấu hiểu binh thư nhưng chưa từng ra trận liệu có thật sự phù hợp để ra trận "

Tĩnh Quân Hầu lại nói " Hoàng Thượng, gần đây người cũng thấy là bát hoàng tử đã giúp người giải quyết không ít chuyện triều chính . Bát hoàng tử thật sự tài giỏi thần tin chắc bát hoàng tử sẽ không làm Hoàng Thượng thất vọng "

Xuyên Không Gặp Hoàng TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ