Chương 4

1.9K 245 16
                                    

🌺🦁🐰🌺

"Đi lên a."

Tiêu Chiến bọc trong chiếc chăn mây mềm mại, vỗ vỗ đệm giường bên cạnh, tẩm điện Càn Thanh cung trống vắng có vô số màn nguyệt ảnh rũ xuống, ngay cả ánh nến nhảy lên cũng lộ ra ánh trăng dịu dàng, trong ánh sáng mông lung nhu hòa, tiểu thái giám chỉ quỳ bên giường, giọng nói rất thấp.

"Nô tài không dám."

Tiêu Chiến mím môi.

"Tiểu Bác Tử, ngươi như vậy không tốt."

Người quỳ trên mặt đất, gương mặt thanh lãnh như ngọc, lúc nghe thấy xưng hô kia rốt cuộc cũng có một tia buông lỏng, nhìn chằm chằm mặt đất nói:

"Thật ra tổ tiên của nô tài họ Vương."

"Vậy...... Lão Vương?"

"...... Bệ hạ vui là được."

"Đây là dùng lời chặn ta sao." Tiêu Chiến khép lại áo nhẹ hơi hở trên người, tay chống đầu nghiêng người dựa vào người quỳ dưới đất bên giường, khẽ ôm chăn mềm nhàn tản lười biếng như một con mèo nhỏ, giọng nói trầm tĩnh mềm mại kéo dài.

"Với người bình thường, đừng nói là ngủ cùng, cho dù là có thể hầu ngủ cũng có thể vui vẻ nửa ngày, sao chỉ có ngươi dáng vẻ như bị trẫm cưỡng ép vậy."

Giọng nói kia như lông chim quét qua, rơi xuống trong lòng mới phát hiện là mang theo gai.

Cửa sổ nhỏ hơi mở có đèn đêm nhẹ nhàng chiếu qua, Vương Nhất Bác khẽ nâng đôi mắt sạch sẽ thông suốt, lại nồng đậm như mực, hắn nói:

"Vì nô tài biết mục đích của bệ hạ không ở đây."

Đều nói tướng mạo của hoàng đế Minh Chiêu quốc cực đẹp, đặc biệt là đôi mắt kia, ẩn tình như nước, trong suốt linh động như xuân lay hồ đưa, lúc này chỉ hơi hơi giương mắt, liền khiến y sam trắng thuần kia nhuộm hết mọi vẻ đẹp.

"Ồ? Phải không? Ngươi có biết tự tiện phỏng đoán thánh ý là tội chết không."

"Nô tài không phải tự tiện."

Là người cho phép.

Tiêu Chiến muốn cười: "Vậy ngươi hãy nói lại điều vừa nói, nói đúng, trẫm liền miễn ngươi tội chết."

Vương Nhất Bác liền ở bên giường không tránh không né nhìn y.

"Bệ hạ ân sủng nô tài như vậy, là vì không muốn để Thanh Liên quận chúa vào cung."

"Điều này lại không phải bí mật." Tiêu Chiến nói. Y không muốn Thanh Liên vào cung, dĩ nhiên không phải bí mật, thậm chí, là một chuyện mà cả triều đều biết.

"Bệ hạ mới đăng cơ, không có cách nào chống lại Thái Hậu, cách duy nhất chính là, để người khác cho rằng...... bệ hạ có long dương chi phích."

Âm thanh kia nhẹ, nhưng Tiêu Chiến lại nhịn không được ho khan.

Thật ra ý niệm này, là kế sách chợt lóe lên trong đầu Tiêu Chiến lúc ở hành cung, rơi vào trong nước, trong tiếng ồn ào của Thanh Liên, nhưng nghĩ là một chuyện, bị người giáp mặt nói ra lại là một chuyện khác.

[Bác Quân Nhất Tiêu] Gian Thần - QuýtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ