Chương 36

1.2K 166 16
                                    

🌺🦁🐰🌺

Màn đêm buông xuống, Tiêu Chiến đang ngâm mình trong làn nước ấm, nhưng y cảm thấy sau lưng hơi ớn lạnh, còn nghe thấy có người ở phía sau cười khúc khích.

"Đang tìm cái này à?"

Xoay người nhìn, trên tảng đá lớn bên suối có một thiếu niên tóc bạc nửa nằm, đeo mặt nạ hoa văn màu bạc, khó khăn để lộ chiếc cằm trắng nõn, môi ngậm một cọng cỏ, khiến gương mặt bầu bĩnh trông càng phồng hơn, mái tóc bạch kim được buộc lên tùy ý, rũ trên vai run run theo đôi chân lay động, thứ cầm trong tay chính là y sam mà Tiêu Chiến đã cởi ra.

Tiêu Chiến lạnh lùng nói: "Mang tới đây."

"Thật dữ a, ngươi là môn đồ nhà ai, không biết lễ nghĩa như vậy." Thiếu niên móc y sam của y trên đầu ngón tay xoay xoay, hất hất cằm lộ bên ngoài nói:

"Ngươi biết ta là ai không?"

Tiêu Chiến nửa đứng dậy, nước chảy qua bụng dưới của y, lộ ra một vùng lớn những đường phập phồng trên bụng, y lắc lắc mái tóc ướt, thờ ơ nói:

"Thiếu cốc chủ sao."

Trước đây đã từng nghe Triệu Doanh Doanh nói về quy tắc của Phục Hy cốc, ở trong cốc này có thể đeo mặt nạ đi loạn còn ngang ngược như vậy, có lẽ chính là một trong năm vị Thiếu cốc chủ.

Thiếu niên chợt đứng dậy.

"Đã biết mà ngươi còn dữ vậy sao."

"Dù là Cốc Chủ cũng không có đạo lý đoạt y phục của người khác đi."

"Canh giờ này là thời gian tắm gội chuyên dụng của bản thiếu chủ, hôm nay ngươi đã chiếm trước địa bàn của ta, bản thiếu chủ rất không vui, liền phạt ngươi thân trần trở về đi."

Nói xong, thiếu niên cuộn y sam của Tiêu Chiến, xách theo đèn lồng liền chuẩn bị đi.

Tiêu Chiến nhíu mày, phóng người lên mang theo bọt nước thật lớn, bọt nước ấy vẩy ra dập tắt nến đỏ còn đang cháy chiếu sáng bốn phía, y duỗi tay tóm lấy y sam rũ trên đất của thiếu niên, lại nghe thấy thiếu niên kia la lên một tiếng, lập tức co lại trên mặt đất.

Tay đang nắm áo ngoài của mình của Tiêu Chiến hơi khựng lại trong bóng tối vô biên, nhíu mày nói:

"Ngươi làm gì thế, ta còn chưa động thủ đâu."

"Ngươi ngươi ngươi...... Ngươi dập tắt ánh nến làm gì! Không thấy gì cả!" Thiếu niên che đầu lại ngồi xổm trên mặt đất lớn tiếng nói.

Đã là thời gian đêm khuya, lúc này ánh nến bốn phía đều đã bị bọt nước dâng lên của Tiêu Chiến tiêu diệt, bóng tối vô biên như màu đen bao phủ hai người, bốn phía yên tĩnh đen kịt, ngay cả ánh trăng nhàn nhạt kia cũng ẩn vào tầng mây.

Tiêu Chiến tùy tiện chỉnh lại y phục một chút, nhìn quanh bốn phía, chỉ có nước suối róc rách, không nhịn được "phụt" một tiếng bật cười.

"Ngươi sợ tối à."

Thiếu niên kia vẫn che đầu ngồi xổm, lại hừ một tiếng, xoay mông với Tiêu Chiến.

"Không có đâu."

"Vậy...... Ta đi nhé?"

Mới bước ra một bước, lại bị bàn tay vươn ra phía dưới đột ngột bắt lấy góc áo, Tiêu Chiến vốn không thể đứng lâu, lúc nãy đứng thẳng đoạt y phục đã khiến thể lực của y chống đỡ hết nổi rồi, bị túm một cái liền ngồi trên mặt đất.

[Bác Quân Nhất Tiêu] Gian Thần - QuýtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ