Chương 25

1.5K 198 9
                                    

🌺🦁🐰🌺

"Thân phận của hắn quá thấp hèn, không xứng hầu hạ mẫu hậu." Giọng nói của Tiêu Chiến rất nhẹ, nhưng mỗi một câu đều vẫn rõ ràng truyền vào trong tai Vương Nhất Bác.

"Không sao." Thái Hậu nói.

"Chi bằng, nâng thân phận cho hắn, như thế mới xứng hầu hạ mẫu hậu." Tiêu Chiến nói.

Thái Hậu cười rộ lên: "Hoàng đế bố trí là được."

Làn váy đẹp đẽ quý giá lướt qua mặt đất, Vương Nhất Bác mới bưng nước từ bên ngoài tiến vào, hai người cũng không nói chuyện, trầm mặc giúp Tiêu Chiến cởi giày vớ.

Tiêu Chiến vui thầm, tẩm điện chỉ giữ một chiếc đèn cung đình bát phương thân đồng tráng men, ngọn nến đỏ bên trong cháy đến tận cùng, để lại một vệt dầu sáp đỏ tươi trên mặt đất, màn lụa nguyệt ảnh rũ xuống, y thay áo ngủ lụa mỏng màu trắng, trầm mặc nhìn Vương Nhất Bác nửa quỳ trên mặt đất rửa chân cho y, có bọt nước vẩy ra dính ướt y sam đỏ sậm kia, xuất hiện vết nước màu đen.

Vương Nhất Bác cúi thấp đầu hô hấp rất nhỏ, nốt ruồi đen nho nhỏ trên cổ thon trắng kia hơi khó thấy, Tiêu Chiến rũ tay xuống, xoa nốt ruồi ấy, giọng nói rất nhẹ.

"Thái Hậu bảo ngươi đi hầu hạ bà."

Vương Nhất Bác yên tĩnh chà lau sạch sẽ chân y, đặt trên đầu gối mình, ngẩng đầu nhìn y.

"Hầu hạ thế nào?"

Tiêu Chiến cười khẽ, sau khi uống rượu môi như say son, mị sắc kiều diễm bò từ khóe mắt lên đôi mắt, mũi chân nhẹ điểm giữa hai chân của Vương Nhất Bác vuốt ve.

"Hầu hạ như ngươi hầu hạ ta vậy."

Vương Nhất Bác nắm lấy mắt cá chân tác loạn kia một phát, giam cầm chặt chẽ như muốn bóp nát xương cốt của y. Đôi mắt nhìn y, trầm đến đáng sợ.

Tiêu Chiến lại vẫn đang cười, như thể không cảm nhận được sự tức giận muốn cắn nuốt mọi thứ của Vương Nhất Bác.

"Ngươi nói xem...... Nếu bà ta biết ngươi là một thái giám giả, có vui mừng hay không?"

Tiếng nói vừa dứt, Vương Nhất Bác đã nắm lấy chân y đột nhiên lấn người đè lên, cường thế tách hai chân y ra, giọng nói đè bên tai y vừa tức vừa khàn.

"Còn người? Người vui không? Bệ hạ của ta."

Nói rồi, nụ hôn liền rơi xuống, mang theo sự tức giận như có như không, như thú nhỏ cắn xé cánh môi của Tiêu Chiến, Tiêu Chiến bị đau ưm ư, nhưng lại yên tĩnh thừa nhận, thậm chí giơ tay vuốt ve sợi tóc của Vương Nhất Bác.

Đây là lần dây dưa trầm mặc nhất giữa bọn họ. Không nói tiếng nào, không có trêu đùa, thậm chí, không có ôn nhu.

Vương Nhất Bác thô bạo xé rách y sam của y, lộ ra mảng lớn làn da màu mật ong trơn bóng, hai chân bị kéo ra lớn nhất, đè trên đầu vai, vật to lớn cực nóng ra vào huyệt hồng thấu, Tiêu Chiến chỉ cần hơi cúi đầu một chút, là có thể thấy huyệt nhỏ của mình bị thao thành đỏ rục, thân gậy cường tráng kinh lạc rõ ràng, mang ra nước sáng bóng, Vương Nhất Bác ra vào vừa nhanh vừa tàn nhẫn trên người y. Động tác hung ác quyết tuyệt, quanh thân tràn ngập lệ khí.

[Bác Quân Nhất Tiêu] Gian Thần - QuýtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ