Chap 13 (18+)

1.7K 50 1
                                    

Trong căn phòng rộng lớn chỉ có mỗi bóng lưng người đàn ông đang cô độc nhìn ngắm thành phố, trên tay hắn cầm điếu thuốc lấp lóe ánh lửa đỏ. Ánh mắt nhìn xa xăm, đưa điều thuốc lên miệng hút một hơi dài phả ra làn khỏi trắng phì phò.

-"Giám đốc Keen"

Keen Krisadee từ từ xoay người gương mặt sắc nét nhìn người đàn ông vừa bước vào.

-"Mọi chuyện thế nào rồi?"

-"Ông Austin đã đồng ý hợp nhất 2 công ty và tài sản sẽ do chồng đứng tên sau khi 2 người kết hôn, ông ấy vô cùng tín nhiệm anh vì tình bạn lâu năm với chủ tịch."

-"Tốt lắm! Lão già đó thật dễ mắc bẫy....Ha....chỉ hơn 1 tháng nữa thôi thì Austin thị sẽ thuộc về tay tôi..hahaha!!!"

-"Thưa giám đốc, còn về Austin tổng thì sao ạ?"

-"....Ả ta sớm muộn gì cũng phải khóc thét dưới thân tôi! Cuộc hôn nhân này cô ta có chạy đằng trời cũng không thoát"

-"Hy vọng mọi chuyện suông sẽ. Tài liệu tôi đã soạn sẵn, chỉ việc kí tên vào giấy kết hôn tài sản sẽ do anh quản lí và vợ là Charlotte sẽ chỉ đồng sở hữu, mọi vấn đề đều phải thông qua anh."

-"Làm tốt lắm, vất vả cho cậu rồi"

-"Cảm ơn giám đốc quá khen, tôi chỉ làm tốt nhiệm vụ của mình thôi"

-"Ừm."

-"Vâng, chào giám đốc"

•Phòng Austin tổng

Charlotte uể oải tựa người trên ghế xoay lớn. Cả thành phố Bangkok đều thu vào tầm mắt, cảnh đêm trông thật đẹp nhưng cũng thật buồn...thấp thoáng cũng không còn nhiều thời gian nữa.

'Ring' điện thoại sáng lên dòng tin nhắn từ Engfa

{"Chị đang đợi em ở chổ cũ, đến ngay nhé?"}

Nụ cười lạnh ngắt hiện lên rồi nhanh tắt đi, cô cầm lấy túi xách rồi nhanh bước ra ngoài.

Engfa ngồi bên bàn tròn cạnh hồ lớn, đây là một quán ăn nhỏ thiết kế đặc biệt trên mặt hồ. Đây là nơi đầu tiên Charlotte cùng nàng chính thức qua lại, mỗi tuần họ đều đến đây. Hai người họ lén lút qua lại cũng đã 3 tuần, mỗi ngày trôi qua đều càng gần đến thời khắc ấy - rằng một trong 3 người sẽ có người tổn thương, người chiến thắng...và kẻ bại trận.

-"Chị đợi lâu chưa?" - Giọng nói Charlotte vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Engfa.

-"Không lâu lắm, em chắc chưa ăn gì hả, chị có gọi mỳ ống cho em đấy"

-"Ừm"

......

Thấy Charlotte chỉ im lặng ăn mà không nói lời nào, điều này không mấy lạ lẫm nhưng trong lòng Engfa cảm giác được nỗi lòng nặng trĩu của Charlotte. Nàng cố tìm chủ đề nào đó thu hút sự quan tâm của cô.

-" Em có thích động vật không?".

-" Chắc là mèo"

-"Chị thấy em không nuôi chúng cơ mà"

-"Tôi không có thời gian."

-"....Ờm.....thế em ghét nhất điều gì?"

-"Về vấn đề gì?"

COVER  [BHTT][Englot] TÌNH NHÂNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ