Chương 2

63 3 0
                                    

Bảy giờ sáng tiếng chuông đồng hồ báo thức reo náo loạn kéo Biên Bá Hiền từ trong giấc mộng tỉnh dậy, cậu lười biếng vươn tay tới tắt chuông báo thức rồi mệt mỏi rời giường đi vào nhà tắm.

Vài tháng nay lăn lộn ở Ninh Ba mức sống ở thành phố này phải nói là vô cùng cao khó khăn lắm Biên Bá Hiền mới có thể thuê được căn gác xép này với giá rẻ, tiền đi làm gần như đổ hết vào trả tiền nhà và chi phí đi lại cho nên mọi bữa ăn của Bá Hiền diễn ra vô cùng qua loa, hôm nay cũng như mọi ngày cậu cắn vội chiếc bánh mì rồi nhanh chân chạy tới trạm xe bus.

Ngồi xe bus hai mươi phút cuối cùng cậu cũng tới cửa hàng tiện lợi mình làm việc, nếu người thường nhìn vào sẽ thắc mắc tại sao Bá Hiền không tìm một công việc gần nhà để khỏi phải chạy tới chạy lui khổ sở như vậy nhưng mấy ai biết đối diện cửa hàng chính là văn phòng luật nơi trước kia Biên Hải Sa từng làm việc, cậu làm việc ở đây chính là thuận tiện nhất để có thể tìm tung tích của chị mình.

Theo lẽ là như vậy nhưng đến thời điểm này một chút manh mối của Hải Sa cũng không tìm thấy khiến cho Bá Hiền có chút hoài nghi với quyết định của mình.

Mười hai giờ trưa trời đổ mưa tầm tã, Bá Hiền ngồi trong cửa hàng nhìn sang tòa nhà đối diện trầm mặc, ánh mắt có chút mơ hồ. Chợt từ trong tòa cao ốc một bà lão cao tuổi trên người đeo đầy băng dôn bị hai người bảo vệ thô bạo đẩy mạnh ra ngoài. Lực đẩy của hai thanh niên cao lớn quá mạnh làm cho bà lão ngã ra nền đất ướt nhẹp nước mưa, tuy vậy nhưng bà vẫn ra sức gào lớn.

" Trả con trai lại cho tao! Công ty Khang Uy các người là lũ lừa đảo, mau trả lại con trai cho tao"

Thấy chuyện có vẻ không đơn giản Bá Hiền từ trong cửa hàng cầm theo ô chạy tới đỡ bà lão dậy.

" Đại thẩm, mưa lớn lắm theo cháu sang bên đó ngồi chút đi"

Bà lão đưa tay lên ủy khuất lau đi nước mắt, theo Bá Hiền sang phía cửa hàng. Biên Bá Hiền đỡ bà lão ngồi xuống sau đó nhanh nhẹn đưa cho bà một tấm khăn để lau khô.

" Đại thẩm, chuyện gì mà khiến thẩm phải khổ sở như vậy?"

Bà lão cầm tấm khăn lên chậm rãi lau đi nước mưa trên người mình, rồi đưa ánh mắt bi thương nhìn Biên Bá Hiền.

" Con trai tôi tên Lâm Đại Phúc một đứa trẻ hiền lành vốn là kỹ sư xây dựng của công ty Dật Minh đến cả một con kiến nó cũng không dám giết vậy mà oái oăm làm sao lại vướng vào án mạng"

" Là án mạng nào vậy?"

" Chính là vụ cái chết của cô gái trong quán bar Light tháng 3 năm ngoái. Con trai tôi ngày thường hiền lành cục mịch, nó rất ghét mấy nơi ồn ào như quá bar, vậy mà hôm đó cctv ghi được hình ảnh nó đi vào quán bar đó, hơn nữa còn để lại dấu vân tay trên hung khí"

Bá Hiền dường như nghĩ được gì đó vội vã hỏi thêm.

" Xảy ra chuyện lớn như vậy bên phía Dật Minh không liên lạc gì với đại thẩm sao?"

" Có, lãnh đạo của Dật Minh đích thân tới gặp chúng tôi sau đó còn lo liệu chuyện thuê luật sư cho con trai tôi nữa có điều vị luật sư đáng chết đó không biết đã dùng quỷ kế gì mà sau khi nói chuyện với cô ta con trai tôi bỗng trở nên bất thường tự nhận hết mọi tội lỗi về mình, tôi còn cảm thấy tinh thần nó có chút không ổn định"

[ChanBaek] Biển và Mặt TrờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ