Chương 7

34 3 1
                                    

Phác Xán Liệt cuối cùng cũng kéo Bá Hiền về tới khách sạn hai người đứng trước cửa phòng phủi bỏ đi những bông tuyết trắng xóa dính trên đầu và quần áo. Xong xuôi Bá Hiền định mở cửa phòng mình đi vào thì tìm mãi không thấy chìa khóa đâu không lẽ do ban nãy chạy nhanh quá nên chìa khóa phòng rơi mất ngoài đường rồi? Phác Xán Liệt thấy cậu đứng loay hoay mãi mà chưa vào phòng thì tiến đến hỏi.

" Có vấn đề gì sao?"

Bá Hiền ngẩng đầu lên nhìn hắn ánh mắt có chút lo lắng.

" Phác tổng, hình như tôi làm mất chìa khóa phòng rồi"

" Cậu tìm kĩ chưa?"

Biên Bá Hiền cẩn thận lục lọi khắp người cuối cùng cũng chẳng thấy gì Phác Xán Liệt nhìn cậu chỉ biết thở dài bất lực.

" Để tôi gọi lễ tân đem chìa khóa dự phòng tới"

Phác Xán Liệt cầm điện thoại lên sau đó quay ra một góc nói chuyện với lễ tân, một lúc sau hắn lững thững tiến lại chỗ Bá Hiền buồn bã nói.

" Lễ tân nói họ không có chìa khóa dự phòng hơn nữa phải đợi đến sáng mai mới có thể giải quyết, hay là đêm nay cậu qua chỗ tôi đi?"

Biên Bá Hiền nghe xong liền ngại ngùng từ chối.

" Hay là tôi qua chỗ Chung Nhân cũng được"

Phác Xán Liệt chép miệng túm lấy áo cậu.

" Chung Nhân sớm đã ra ngoài chơi rồi, nếu cậu không muốn ngủ ngoài đường thì chỉ có thể qua chỗ tôi thôi"

Cứ như vậy Biên Bá Hiền bất đắc dĩ chấp nhận qua đêm ở phòng Phác Xán Liệt. Bá Hiền sau khi tắm rửa xong xuôi đứng ở trước giường khó xử không biết có nên bước lên hay không, Phác Xán Liệt ngồi trên giường thấy cậu đứng đờ người ra đấy liền cau mày nhìn.

" Cậu đứng đó làm gì?"

Bị Phác Xán Liệt hỏi Biên Bá Hiền cười ngại ngùng rồi tiến đến nhẹ nhàng lấy chiếc gối đang đặt bên cạnh hắn sau đó nhảy lên sopha nằm xuống nhắm mắt. Phác Xán Liệt nhìn một loạt hành động của cậu chỉ biết lắc đầu bất lực sau đó gọi với sang.

" Này! Cậu định nằm đó cả đêm sao?"

Biên Bá Hiền hai mắt đã nhắm nhưng vẫn mở miệng trả lời.

" Tôi không quen ngủ cùng giường với người khác"

" Sao cậu lại trả lời tôi một cách vô lễ như vậy hả?"

Bá Hiền nghe người kia nói vậy liền mệt mỏi bật dậy cung kính cúi đầu với Phác Xán Liệt.

" Dạ thưa Phác tổng, cảm ơn ngài đã cho tôi tá túc nhờ đêm nay có điều tôi không quen ngủ cùng giường với người khác nên xin mạn phép ngủ trên sopha"

Phác Xán Liệt trước màn 'biểu diễn' của Biên Bá Hiền bật cười khó hiểu.

" Cậu bị ma nhà thanh nhập à? Thôi đi ngủ đi"

Bá Hiền cuối cùng cũng có cơ hội đặt lưng xuống để ngủ do cả ngày nay vận động nhiều tiêu hao nhiều sức lực nên rất nhanh cậu đã chìm sâu vào giấc ngủ.

[ChanBaek] Biển và Mặt TrờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ