Sáng sớm Phác Xán Liệt đang ngồi trong phòng ung dung đọc báo thì đột nhiên Kim Chung Nhân hớt hải chạy vào cầm điện thoại đưa đến trước mặt hắn.
" Là Lý Nghị! Nói muốn gặp anh"
Phác Xán Liệt cau mày khó hiểu từ từ nhận lấy điện thoại rồi đưa lên tai.
" Alo!"
Vừa nghe thấy giọng Xán Liệt đầu dây bên kia đã cười ngạo nghễ.
" Phác tổng, lâu rồi không gặp cậu khỏe chứ?"
Trước mấy lời sáo rỗng của người kia Phác Xán Liệt chán ghét nói lại.
" Ông muốn gì mau nói đi!"
....
Xán Liệt cúp máy sau đó liền khẩn trương đứng dậy, Kim Chung Nhân nhìn Xán Liệt gấp gáp như thế không nhịn được mà tò mò hỏi.
" Có chuyện gì vậy? Anh định đi đâu?"
Phác Xán Liệt khoác vội chiếc áo lên người rồi nói.
" Lý Nghị bắt Bá Hiền rồi, anh phải tới đó xem tình hình"
Chung Nhân nghe được hai chữ Bá Hiền liền giữ Xán Liệt lại.
" Anh điên à? Nhỡ đâu tên đó nói dối thì sao? Hơn nữa tại sao anh phải lo cho Bá Hiền chứ? Anh ta đâu có đáng để anh phải lo lắng!"
Lời của Kim Chung Nhân đến tai Phác Xán Liệt chỉ như cơn gió nhẹ, vào tai này lọt tai kia. Mặc cho Chung Nhân có ngăn cản thế nào hắn vẫn quyết định chạy tới chỗ hẹn với Lý Nghị.
_____________
Biên Bá Hiền từ cơn mê man tỉnh dậy, đầu óc có chút choáng váng đảo mắt nhìn xung quanh. Cậu còn nhớ rõ hôm qua sau khi mẹ rời đi cậu ngồi trên vỉa hè một lúc rồi mới đi bộ về phòng trọ, sau đó thì chẳng nhớ gì nữa. Bá Hiền cố gắng nhớ lại khiến đầu cậu đau nhức liên tục.
Cậu định đứng dậy thì phát hiện hai tay hai chân đã bị trói chặt vào một chiếc ghế sắt hàn chặt vào tường. Bá Hiền có chút hoảng loạn vung vẫy để thoát khỏi mớ dây thừng thế nhưng không có tác dụng ngược lại còn tạo ra tiếng động làm cho đám người bên ngoài chạy vào.
Bá Hiền ngước mắt lên nhìn mới thấy Lý Nghị từ lúc nào đã đứng trước mặt cậu thái độ vô cùng khiêu khích.
" Biên Bá Hiền em trai của Biên Hải Sa?"
Nói xong ông ta đưa tay lên nắm lấy cằm cậu.
" Lại còn là tình nhân của Phác Xán Liệt? Haha đúng là không tồi chút nào"
Biên Bá Hiền quay mặt đi để thoát khỏi bàn tay của Lý Nghị, sau đó cậu nhìn hắn hỏi.
" Ông muốn gì? Muốn giết tôi thì mau ra tay đi"
Lý Nghị ung dung đi đến chiếc ghế gần đó ngồi xuống, sau đó nhìn Bá Hiền nhếch miệng cười.
" Cậu hại con tôi phải vào tù vậy mà mong tôi giết cậu dễ dàng vậy sao?"
" Vậy ông muốn gì?"
" Rồi cậu sẽ biết thôi"
Lý Nghị nói xong định quay người rời khỏi thì đột nhiên nghe tiếng động lớn, thì ra bằng cách nào đó Bá Hiền đã cởi được trói chân mà lao tới tấn công tên thuộc hạ đứng bên cạnh. Thế nhưng hai tay vẫn đang bị trói chặt khiến cậu tiếp tục bị đám người kia khống chế. Lý Nghị lại tiến tới đưa tay vỗ vỗ lên mặt cậu.
![](https://img.wattpad.com/cover/344683940-288-k225949.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ChanBaek] Biển và Mặt Trời
Fanfic"Anh có biết vì sao hoàng hôn trên biển luôn đẹp hơn nơi khác không? Vì nó vốn dĩ tạo thành từ hai thứ đẹp nhất thế gian là biển và mặt trời" Thể loại: Đô thị hiện đại, ôn nhu công, có ngọt có ngược, HE Tác giả: Tô Đường Nhi