Chương 13 (H)

44 3 0
                                    

Sau một hồi lộng hành Phác Xán Liệt mới luyến tiếc mà buông tha cho bờ môi của Bá Hiền. Hắn cúi đầu nhìn người bên dưới ánh mắt có chút hoảng loạn còn đang thở dốc không ngừng trong lòng có chút không nỡ làm đến bước tiếp theo vì lo sợ cậu chịu không nổi.

Phác Xán Liệt nhẹ nhàng nằm xuống vòng tay ôm Biên Bá Hiền vào lòng nhẹ nhàng nói.

" Ngủ đi"

Biên Bá Hiền cau mày nhìn hắn khó hiểu.

" Anh Phác sao vậy?"

Phác Xán Liệt hai mắt nhắm chặt mở miệng trả lời.

" Tôi thấy cậu chưa sẵn sàng cho nên không muốn ép cậu, mau đi ngủ sớm đi"

Biên Bá Hiền nghe vậy có chút bực bội, tên họ Phác này quả thực rất giỏi trêu ngươi, lộng hành đến mức này rồi lại đột nhiên nói ngủ là ngủ. Bá Hiền dùng hết sức lực lật ngửa người hắn ra nhanh nhẹn ngồi lên giữ chặt hai tay Xán Liệt hai bên đầu. Phác Xán Liệt thấy dáng vẻ hùng hùng hổ hổ của cậu chỉ biết kinh ngạc tròn mắt nhìn rồi lắp bắp hỏi.

" Cậu...cậu làm cái gì vậy?"

Bá Hiền đặt nhẹ ngón tay lên môi hắn ra hiệu im lặng rồi nhếch mép nói.

" Phác Xán Liệt! Tất cả đều do anh bắt đầu đấy nhé"

Dứt lời liền cúi xuống ngậm lấy cánh môi hắn, Phác Xán Liệt cũng nhiệt tình đáp trả nhanh chóng đem Bá Hiền đặt lại xuống dưới thân mình. Đôi tay không an phận mà lần mò dần xuống bên hông của Biên Bá Hiền.

Bên này Bá Hiền cũng không kém cạnh cậu dứt khoát cởi chiếc áo choàng trên người Xán Liệt xuống xoa nắn bờ lưng rắn chắc của hắn. Phác Xán Liệt nhẹ nhàng tụt quần cậu xuống sau đó nắm lấy tiểu đệ đệ bên dưới Bá Hiền an ủi.

Bá Hiền ngại ngùng cúi đầu nhìn tiểu đệ đệ đang trong lòng bàn tay của người kia không ngừng ma sát, khoái cảm cứ từng cơn từng cơn dội thẳng vào đại não Biên Bá Hiền. Cậu ngửa đầu thở dốc, Phác Xán Liệt ở trên nhân cơ hội này hôn xuống chiếc cổ trắng ngần của cậu rồi để lại vài dấu hôn đỏ thẫm.

Tiểu đệ đệ sau khi được chăm sóc kĩ càng cuối cùng cũng phóng ra thứ chất lỏng trắng đục kia. Biên Bá Hiền thỏa mãn nằm thở dốc ánh mắt ngây dại nhìn Phác Xán Liệt. Xán Liệt với tay mở chiếc tủ bên cạnh giường lấy ra một lọ gel đổ ra tay rồi nhẹ nhàng đưa vào tiểu huyệt phía sau của Bá Hiền thăm dò. Nhận được cơn kích thích đột ngột Bá Hiền có hơi giật mình cau mày ủy khuất nhìn Phác Xán Liệt, hắn thấy vậy liền ôn nhu xoa đầu cậu khàn khàn nói.

" Không sao đâu...tôi sẽ nhẹ tay"

Sau khi cảm thấy tiểu huyệt đã mở đủ rộng Phác Xán Liệt nhanh chóng đem cự vật của mình tới thay thế. Cự vật kia vừa tiến vào cơn đau lập tức truyền tới đại não của Bá Hiền khiến cậu không nhịn được mà muốn kêu lên Phác Xán Liệt như nhìn ra được liền cúi người hôn xuống đem tất cả âm thanh của Bá Hiền nuốt xuống bụng.

Bên dưới vẫn không ngừng chuyển động thế nhưng Biên Bá Hiền lại cảm thấy cự vật của người kia vẫn chưa chạm tới nơi mà cậu cần. Bá Hiền cúi đầu xuống nhìn quả nhiên người kia mới đưa vào một nửa không nghĩ nhiều cậu liền dùng hai chân kẹp chặt Phác Xán Liệt lại gần mình cự vật kia cũng theo động tác đó mà đâm sâu hơn. Phác Xán Liệt nhìn cậu ánh mắt hơi bất ngờ sau đó hiểu ý mà động mạnh hơn.

[ChanBaek] Biển và Mặt TrờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ