Chương 20

32 2 0
                                    

Kim Chung Nhân ngồi trong phòng làm việc đầu tóc rối mù đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, mấy ngày nay vì chuyện công việc của Băng Vân mà anh chưa có ngày nào được nghỉ ngơi đàng hoàng. Chợt có tiếng gõ cửa từ bên ngoài vọng tới Chung Nhân mệt mỏi lên tiếng.

" Cứ vào đi"

Lục Viễn đẩy cửa đi vào nghiêm chỉnh đứng trước mặt Kim Chung Nhân.

" Bọn họ tới đủ cả rồi, chỉ còn cậu thôi"

Kim Chung Nhân vội đứng dậy bước theo Lục Viễn đi tới phòng họp. Vừa bước vào âm thanh náo loạn của đám người bên trong làm Chung Nhân hơi khó chịu cau mày. Chẳng đợi anh ngồi xuống một người trong đám đông đã lên tiếng.

" Kim Chung Nhân rốt cục cậu đang định làm gì mà vẫn chưa chịu tổ chức bầu người mới lên nắm quyền? Hay là cậu cứ định như thế mà ngồi thế chỗ Phác Xán Liệt?"

Đám đông nghe xong liền nhao nhao đồng ý với suy nghĩ của người nọ, không ngừng dương mũi tên công kích bắn về phía Kim Chung Nhân. Trước khung cảnh hỗn loạn này Lục Viễn tức giận đập mạnh tay xuống bàn lớn giọng quát.

" Các người có thôi đi không? Phác Xán Liệt sống hay chết còn chưa rõ mà đã muốn tìm người khác thế chỗ. Các người đừng quên dù gì Băng Vân cũng là do Phác gia lập lên cho nên chuyện quan trọng nhất bây giờ lẽ ra phải đồng tâm hiệp lực tìm kiếm Phác Xán Liệt mới đúng, vậy nên bây giờ tôi cảnh cáo các người khi chưa tìm được Phác Xán Liệt thì đừng nghĩ tới chuyện khác"

Một giọng nói lanh lảnh từ trong đám đông kia cất lên.

" Lục Viễn! Phác Xán Liệt từ trước đến giờ vẫn luôn không đặt anh vào mắt vậy anh hà cớ gì phải nói giúp cho anh ta? Chưa kể lúc trước anh còn bắt nhầm Biên Bá Hiền thư kí thân cận của Phác Xán Liệt nữa hắn có lẽ đã sớm ghi thù với anh rồi"

Lục Viễn đưa mắt nhìn người kia mà đỏ mắt tức giận.

" Tào Nghĩa! Cậu im miệng cho tôi!"

Kim Chung Nhân cảm thấy mọi chuyện sắp không ổn nên vội đứng dậy giữ Lục Viễn lại. Sau đó lớn giọng nói với đám đông.

" Xin lỗi vì mấy ngày qua đã để mọi người phải hoang mang nếu thực lòng mọi người muốn bầu người mới lên thế chỗ anh Xán Liệt thì hôm nay chúng ta hãy cùng đưa ra đề cử người xứng đáng "

Lục Viễn thấy Kim Chung Nhân nói vậy có chút kinh ngạc tròn mắt khó hiểu hỏi.

" Kim Chung Nhân cậu sao vậy? Không phải cậ...."

Không để Lục Viễn nói hết câu Kim Chung Nhân đưa mắt nhìn hắn tay đặt giữa môi ra dấu hiệu im lặng. Lục Viễn vẫn không quan tâm tiếp tục nói.

" Tôi không ngờ cậu với đám người kia không khác nhau là bao"

Kim Chung Nhân liếc mắt nhìn Lục Viễn ánh mắt lạnh lẽo.

" Ồn ào quá! Đưa anh ta ra ngoài đi"

Kim Chung Nhân vừa dứt lời Lục Viễn đã bị thuộc hạ lôi ra khỏi phòng họp, hắn đương nhiên không an phận chân tay không ngừng giãy giụa trước khi khuất bóng còn chửi Kim Chung Nhân một tràng.

[ChanBaek] Biển và Mặt TrờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ