Phác Xán Liệt đi đến ba ngày mới trở về nhà. Vừa mở cửa bước vào mùi mì ăn liền nồng nặc đã xộc thẳng vào mũi hắn. Trên ghế Biên Bá Hiền đang cầm tô mì trên tay vừa ăn vừa xem ti vi cười ngốc nghếch.
Nghe thấy tiếng mở cửa cậu quay đầu nhìn người kia trong miệng còn đầy mì nhồm nhoàm nói.
" Về rồi sao?"
Phác Xán Liệt cởi giày đi đến bên cậu ngồi xuống sau đó lấy giấy ăn giúp cậu lau sạch nước mì dích trên khóe môi.
" Sao lại ăn mì ăn liền? Không tốt cho sức khỏe"
Biên Bá Hiền nhìn người đang trách mình cười một cái.
" Em tưởng anh sẽ không về nên ăn tạm"
Phác Xán Liệt âu yếm nhìn cậu, giật lấy tô mì đem tới thùng rác đổ xuống.
" Thay đồ đi, chúng ta ra ngoài ăn"
Biên Bá Hiền nhìn tô mì mình đang ăn bị người kia đổ vào thùng rác thì có chút tiếc nuối nhưng cũng không nói gì ngoan ngoãn chạy lên lầu thay đồ.
Rất nhanh vài phút sau cả hai đã yên vị trên xe. Phác Xán Liệt khởi động rồi chầm chậm lái xe rời khỏi biệt thự, đi được một đoạn cách nhà vài trăm mét trong lúc nhìn ra cửa sổ hóng gió Bá Hiền thấy vài chiếc xe cảnh sát ánh đèn chói lóa đi chiều ngược lại tiếng còi hú vang làm Bá Hiền thoáng nhớ đến mấy trò nghịch ngợm của Ngô Thế Huân lúc trước.
Xán Liệt tìm một nhà hàng gần trung tâm thành phố, lúc đi vào trong cậu mới phát hiện những món ăn ở đây đều là các món đặc biệt của Hàng Châu quê cậu. Hai người nhanh chóng tìm chỗ ngồi xuống, hôm nay Phác Xán Liệt tự mình chọn hết các món nên Bá Hiền cũng chẳng biết lát nữa mình sẽ được hắn cho ăn món gì.
Đang ngồi chờ đợi đột nhiên Xán Liệt đứng dậy nói muốn đi vệ sinh, Bá Hiền nhìn hắn cười trêu chọc vài câu rồi ngồi im chờ đợi. Cậu ngắm nghía phong cách bày trí của nơi này thật sự cảm giác rất giống mấy quán ăn mà khi nhỏ cậu và ba mẹ thường hay lui tới.
Đột nhiên có tiếng nổ nhỏ 'bóc' một tiếng, vài mảnh pháo giấy bay từ đâu xuống khiến Bá Hiền giật mình mà đứng lên hoảng hốt nhìn quanh liền thấy Phác Xán Liệt ôm chiếc bánh sinh nhật cùng vài nhân viên đứng đằng sau đồng thanh.
" Chúc Bá Hiền sinh nhật vui vẻ!"
Bá Hiền không giấu nổi ngạc nhiên đưa tay lên che miệng, Phác Xán Liệt nhìn cậu cười nhẹ nhàng nói.
" Thổi nến đi"
Biên Bá Hiền cúi đầu thổi tắt từng ngọn nến, cho đến khi ngọn nến cuối cùng bị thổi tắt Xán Liệt lại tiếp tục lên tiếng.
" Chúc mừng Bá Hiền đã 26 tuổi"
Sau đó hắn đặt chiếc bánh kem xuống bàn rồi lôi ra một chiếc vòng cổ có hình mặt trời lấp lánh tiến đến đeo cho cậu. Bá Hiền từ đầu tới chỉ biết kinh ngạc đứng im mãi cho đến khi bản thân bị Phác Xán Liệt ôm lấy cậu mới lấy lại được thần mà đáp lại cái ôm của hắn.
" Bá Hiền! Tôi yêu em"
Xán Liệt vừa dứt câu mấy người xung quanh vỗ tay không ngớt, ánh nhìn mọi nơi đều đổ về chỗ họ làm Bá Hiền có chút ngại ngùng úp mặt vào vai Phác Xán Liệt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ChanBaek] Biển và Mặt Trời
Fanfic"Anh có biết vì sao hoàng hôn trên biển luôn đẹp hơn nơi khác không? Vì nó vốn dĩ tạo thành từ hai thứ đẹp nhất thế gian là biển và mặt trời" Thể loại: Đô thị hiện đại, ôn nhu công, có ngọt có ngược, HE Tác giả: Tô Đường Nhi