Chap 16: Vùng đất tối Goan (Phần 1)

108 15 2
                                    

Chào các đọc giả yêu quý, tui đã quay trở lại rồi đây. Như đã hứa hôm nay tui sẽ đăng truyện trở lại. Thật ra sau hơn một tuần nghiên cứu thì tui à... Ừm... Vẫn chưa tìm ra được vấn đề của bản thân nữa :(((, nhưng không seo, tui đã tìm ra chút ý tưởng để duy trì bộ truyện này, tui nghĩ ra được cái kết luôn òi mà truyện thì còn xa quá:))) Nhưng còn sức thì tui vẫn còn ra chap mới. Thoy không nói nhiều nữa, chúng ta đi vào cuộc phiêu lưu mới thoi nèo, let's go!!! À nếu có gì sai sót mong mấy bạn thông cảm bỏ qua cho mình nha:333 Thanks!!! Tên từng phần tui sẽ để trong chap nha!!!
____________________________
*PHẦN 1: HUYẾT MỘC

     Ánh nắng mờ nhạt len lỏi qua từng kẽ lá, cơn gió nhẹ lướt ngang mang theo những chiếc lá đỏ thắm rải trên từng phiến đá, dòng suối trong mát như điểm thêm sắc màu.

     Một thiếu niên với gương mặt thanh tú pha chút ngây ngô của trẻ con nằm bên bờ suối, quần áo nhem nhuốc bẩn thỉu, trên phần da trắng mịn đan xen là những vết bầm tím, vết rách còn đang rỉ máu.

     Mi mắt nhắm nghiền khẽ lay động chậm chạp hé mở, Right cảm thấy cả người ê ẩm nặng nề, cử động một chút, cơ thể như muốn nứt ra làm nhiều mảnh. Cậu cau mày cố gắng ngồi dậy, Right mơ hồ nhớ lại bản thân bị Rogon ném vào một hố sâu không thấy đáy, vậy mà bây giờ Right lại nằm giữa rừng bên cạnh một con suối thế này, thật kì lạ.

     Right choáng váng đến bên dòng suối, liên tục dội nước vào mặt mong lấy lại chút tỉnh táo, xung quanh cậu là một khu rừng rộng lớn và u tịch, thực vật ở đây đặc biệt tươi tốt và mang kích thước có phần to lớn hơn mức bình thường. Lá cây mang sắc đỏ huyết của máu, nếu để ý kỹ, vài thân cây cổ thụ lâu năm cũng dần chuyển sang màu đỏ sẫm một cách kì dị. Cả khu rừng rực đỏ như ngọn lửa nhưng lại gợi cho người khác một loại cảm giác lạnh lẽo và ma quái.

     Right đi dọc theo cánh rừng tiến sâu vào bên trong, độ chừng hơn nửa canh giờ, cậu bắt đầu thấm mệt, Right dựa vào thân một cây đại thụ nghỉ chân, khu rừng này dường như không muốn để Right thoát ra ngoài, từ nãy giờ cậu chỉ loanh quanh một chỗ cố định, hỏi sao Right lại biết ư? Vì một góc tay áo Right xé đi đang cột gọn gàng trên nhánh cây trước mặt cậu... Đây, đã là lần thứ ba cậu quay lại chỗ này.

     Hơn nữa, tuy nơi đây là rừng nhưng lại yên ắng một cách bất thường, không một âm thanh, dấu hiệu của sự sống cũng gần như bằng không, những động vật dường như không hề tồn tại trong khu rừng này. Right ngã ra sau chán nản thầm than thở.

      "Haizz, mình đói bụng quá, hình như.... vết thương bắt đầu nặng hơn rồi thì phải."

     Cơn đau âm ỉ từ lâu vẫn luôn âm thầm giày vò Right, vết thương vốn nghiêm trọng do không được chữa trị nay càng thêm nặng, đầu óc Right bắt đầu quay cuồng, tầm mắt mờ ảo lúc tỏ lúc mờ, toàn thân cứng đờ đã bị mất cảm giác từ bao giờ, sốt cao khiến Right mê mang không còn đủ tỉnh táo phân biệt giữa thật và mộng.

     Cùng lúc đó, từ trong thân cây, từng đoạn dây leo như những cái xúc tua dài từ từ trườn đến bên Right, bỗng Right mở trừng mắt, người thoăn thoắt lách sang một bên, cầm chặt cành khô cậu đã dũa nhọn đâm mạnh vào sợi leo gần nhất, nó bị ghim chặt dưới đất không ngừng ngoe nguẩy, từ lỗ ghim chảy ra thứ chất lỏng đỏ quạch bốc mùi tanh tưởi khiến Right cảm thấy lợm giọng, những cái cây xung quanh bắt đầu lay động, âm thanh xào xạc vang lên điên loạn dù không có cơn gió nào quanh đây, Right biết, chúng đang... Rất tức giận. Quả nhiên, Right đã đúng, là do cây. Ngay lúc này mọi câu hỏi dường như đều có lời giải đáp, tất cả động vật ở đây đều đã bị lũ cây khát máu này ăn mất.

Bên trong bóng tối là lấp lánh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ