bệnh.

856 97 31
                                    

cả hai tiết học của sáng hôm nay, park chaeyoung ngồi trong lớp học mà lòng cứ bồn chồn, thấp thỏm, đầu óc không tài nào tiếp thu được một chữ nào của vị giáo viên đang giảng ở bên trên.

mà tại sao á nhỉ ?

tại vì park chaeyoung vừa mới được hay tin là bạn người yêu bé bỏng của mình bị sốt, buổi học hôm nay cũng xin nghỉ mà ở nhà dưỡng bệnh rồi. thảo nào lúc sáng chaeyoung nhắn tin không trả lời, đứng đợi một buổi ở trước trường cũng không thấy.

hic.

park chaeyoung xót người yêu quá !!!

vậy thì không còn cách nào khác ngoài trốn học để đi chăm người yêu rồi !!!

quyết tâm với suy nghĩ của bản thân, ngay khi vừa mới đến giờ giải lao thôi là park chaeyoung đã thu gom sách vở gọn vào balo rồi đeo lên vai chạy đi mất, bỏ ngoài tai những tiếng gọi í ới thắc mắc của bạn bè.

mà giờ này ai mà mở cổng cho ra !?

quay tới quay lui một hồi, sóc chuột park đành phải leo tường trốn ra rồi.

đầu tiên là quăng balo qua bên kia tường trước, tiếp theo là tìm điểm tựa để bước chân lên rồi dùng sức bám lên tường từ từ trèo lên. mà xui sao mới trèo được có nửa đường đã bị phát hiện.

"nè em kia !!! em trèo đi đâu vậy !???"

bỏ mẹ rồi !!!

bác bảo vệ ở đâu chui ra vậy !???

park chaeyoung trợn mắt thấy bác bảo vệ đang chạy nhanh về hướng của mình thì hành động càng nhanh hơn, may sao bác bảo vệ vừa chạy đến nơi muốn bắt con sóc chuột này về là cô đã tẩu thoát thành công rồi. trước khi ôm balo chạy đi còn không quên la vọng vào bên trong.

"bái bai chú nha. con trốn đi chăm vợ chứ hong phải chơi đi game đâu chú ơi ~. đừng có hiểu nhầm con !!!"

trốn học thành công, chaeyoung dùng hết sức bình sinh của mình chạy thật nhanh đến nhà người yêu, đúng là nhờ có thêm sức mạnh của tình yêu mà chỉ mất có 15p đã đến nơi.

đến trước nhà người ta rồi, không cần đợi chủ nhà ra mở cửa là park chaeyoung đã tự động bấm mật khẩu nhà rồi bước vào một cách rất tự nhiên. bước chân vội vã đi về phía phòng ngủ của lisa, cẩn thận mở cửa thật nhẹ nhàng rồi ngó vào bên trong nhìn.

phát hiện một cục bông đang nằm ngủ yên trên giường mà không phát hiện có người vừa vào nhà, chắc hẳn là phải mệt lắm, chaeyoung càng thêm xót xa mà tiến lại gần, chậm rãi ngồi xuống một bên, nhỏ giọng gọi.

"em bé."

lisa trong cơn mê man của sốt, hai mắt không tài nào mở nổi nhưng vẫn gắng gượng mở mắt nhìn. he hé đôi mắt nhìn đã thấy gương mặt của lo lắng của chaeyoung, cổ họng dù đau rát vẫn cất tiếng.

"chaeyoung."

"chaeyoung đây ! em bé bệnh mà giờ chaeyoung mới đến. xin lỗi cậu." 

đưa tay vuốt gọn những sợi tóc rơi lõa xõa trên mặt nàng sang một bên tai, chaeyoung dịu dàng hôn khẽ lên trán nàng. mỉm cười ấm áp với nụ hôn và lời nói của cô, lisa chỉ khẽ lắc đầu, giơ hai tay về phía chaeyoung nũng nịu.

park và manobal.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ