Vào khoảnh khắc nghĩ mình sẽ chết, điều đầu tiên bạn nghĩ đến là gì?Có người trong đầu như một cuốn phim được tua nhanh, lướt qua toàn bộ cuộc đời.
Có người lại tiếc nuối những việc mình vẫn chưa làm được.
Cũng có người, vào ngay khoảnh khắc ấy, nhớ về người mà mình yêu nhất!
Thời điểm chiếc xe bị đâm, Thế Anh cố đánh lái để ghế phụ an toàn nhất có thể. Khi ấy, tầm mắt của anh chỉ dừng lại ở Thanh Bảo. Thế Anh luôn nghĩ người mình yêu là Hoàng Phi. Thế nhưng, giây phút ấy, anh nhận ra, không biết từ bao giờ, Thanh Bảo đã chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng anh.
Bùi Thế Anh có thể đánh đổi cả tính mạng của mình để bảo vệ Trần Thiện Thanh Bảo. Lại không ngờ tới, Thanh Bảo cũng không màng đến tính mạng chỉ để che chắn cho anh.
"Thanh Bảo!"
Giọng anh thật nhỏ, gọi tên người vẫn đang ôm lấy mình. Lặp lại mấy lần như thế, vẫn không có tiếng trả lời. Thanh Bảo nằm bất tỉnh trên người anh, máu nhuộm đỏ khắp cơ thể.
"Thanh Bảo!"
Làm ơn Thanh Bảo. Làm ơn tỉnh lại đi!
Thế Anh muốn ôm lấy cậu. Muốn lập tức đưa cậu đến bệnh viện. Thế nhưng, dù cậu có che chắn kĩ đến thế nào, cũng không thể tránh khỏi việc anh bị thương. Thế Anh không còn chút sức lực nào để cử động. Tiếng gọi cũng ngày càng yếu dần. Anh rơi vào hôn mê.
Cũng không biết anh hôn mê bao lâu. Chỉ biết khi dần dần có ý thức, anh đã nằm ở bệnh viện. Bên cạnh, Hoàng Phi vẫn luôn nắm chặt lấy tay anh.
"Thế Anh, anh tỉnh rồi? Anh thấy thế nào? Khó chịu ở đâu không?"
Thế Anh mờ mịt không để ý đến lời nói của Hoàng Phi. Trong đầu chợt hiện lên Thanh Bảo thân thể bị máu nhuộm đỏ. Anh quay sang nhìn Hoàng Phi, cánh môi khô khốc khẽ mấp máy.
"Thanh Bảo, em ấy đâu rồi?"
Trong ba người, Hoàng Phi là may mắn nhất. Hắn ngồi ở hàng ghế sau, chịu va đập không nhiều, chỉ bị thương nhẹ ở vùng đầu. Vừa băng bó xong, hắn đã lập tức cận kề bên giường Thế Anh.
Hắn yêu người này!
Hắn cũng biết anh yêu mình. Từ rất lâu rồi. Năm năm trước cậu bỏ đi nước ngoài du học, là bởi luôn tin rằng Thế Anh vẫn sẽ chờ mình. Chỉ là không ngờ đến, lại có một Thanh Bảo xuất hiện. Ở bên cạnh anh suốt năm năm không li rời. Vào lúc xảy ra tai nạn, nghe thấy Thế Anh gọi tên mình, hắn biết mình thắng rồi. Hắn biết, anh vẫn còn yêu hắn.
Hoàng Phi đã định khi anh tỉnh lại sẽ nói rõ lòng mình. Rằng hắn đã yêu anh thế nào. Sau đó hai người sẽ ở bên nhau, cùng nhau trải qua ngày tháng hạnh phúc. Chỉ là, không ngờ tới, Thế Anh vừa tỉnh lại, người đầu tiên nhắc đến không phải là Hoàng Phi, mà là Thanh Bảo.
"Thanh Bảo vẫn đang cấp cứu!"
Vừa dứt câu, Hoàng Phi đã thấy Thế Anh bật dậy, rút kim truyền ra. Lực rút mạnh tạo thành một vết xước, chảy một chút máu. Hoàng Phi giật mình, thấy anh chuẩn bị xuống giường liền vội vàng ghìm anh lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
『 Andray / Ver 』 Chúng Ta Yêu Nhau Xong Rồi!
FanfictionNếu như có thể quay về quá khứ, bạn sẽ làm gì? Nếu như có thể quay về quá khứ, Bùi Thế Anh nhất định sẽ không để đánh mất Trần Thiện Thanh Bảo thêm một lần nào nữa! ______✰✰✰______ ⚠️ CHUYỂN VER DƯỚI SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ Tác giả gốc @-_Soleil_- C...