Editor: Linh Khánh
Mắt thấy hai người Hoắc Thiên, Hoắc Địa từng bước một chậm rãi tới gần, hai người Thượng Quan Huyền Ý cùng Ân Thiên Duệ làm bộ dáng sợ hãi, tránh ở một góc bên trong run bần bật.
Mà Đỗ Tư Thông liền đứng ở phía trước hai người, dùng thân hình không cao lớn mấy chặt chẽ bảo vệ hai người, mặc kệ nói như thế nào hai vị này xác thật là bị hắn vạ lây, đối với hai người chính là tai bay vạ gió.
Mắt thấy Hoắc Thiên, Hoắc Địa đã tới trước mặt rồi, Thượng Quan Huyền Ý thò ra một cái đầu.
"Tiền bối, chúng ta thương lượng đi, ta cho các ngươi linh thạch, các ngươi thả hai người chúng ta rời đi, được không?"
"Đúng vậy, tiền bối, chúng ta có rất nhiều rất nhiều linh thạch." Ân Thiên Duệ phụ họa cho lời nói của Thượng Quan Huyền Ý, còn đúng lúc vỗ vỗ túi trữ vật bên hông, ý tứ không cần nói cũng biết.
Biểu tình hai người Hoắc Thiên, Hoắc Địa giống nhìn đứa ngốc nhìn về phía Thượng Quan Huyền Ý cùng Ân Thiên Duệ, nghĩ thầm đây là hai nhị thế tổ* do nhà ai bồi dưỡng ra, lại ngây thơ hồn nhiên như vậy.
Nhị thế tổ*: Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp.
"Được, nếu các ngươi chủ động đem các ngươi túi trữ vật giao hết cho chúng ta, chúng ta sẽ tha cho hai người các ngươi rời đi." Hoắc Địa nói xong, còn trên dưới đánh giá Thượng Quan Huyền Ý cùng Ân Thiên Duệ một lần, mắt lộ ra ánh sáng.
Hai cái tên nhóc này đều lớn lên không tồi, mặt mày tinh xảo, ngũ quan còn chưa nẩy nở đã bắt đầu hiện ra khuôn mặt anh tuấn, chờ sau khi lớn lên sẽ phong tư trác tuyệt như thế nào nữa chứ! Nếu đem hai người bán đi làm lô đỉnh, linh thạch nhất định sẽ không ít.
Sau khi Thượng Quan Huyền Ý thấy người đàn ông nói xong thì liền đánh mình cùng Ân Thiên Duệ giá một chút, sau đó hai người này đến một bên nhỏ giọng thương lượng cái gì đó.
"Huyền Ý, chúng ta làm sao bây giờ?"
Thượng Quan Huyền Ý bám vào bên tai Ân Thiên Duệ cùng hắn thì thầm một phen, tức khắc trước mắt Ân Thiên Duệ sáng ngời, cuối cùng đã thấy được một tia hy vọng.
Bên kia hai người Hoắc Thiên cùng Hoắc Địa cũng đã thương lượng tốt, trên mặt treo ý cười tốt đẹp, hướng ba người đến gần.
Đỗ Tư Thông lập tức đứng thẳng thân mình, cảnh giác nhìn hai người trước mặt, ngăn trở tầm mắt không có ý tốt của bọn họ đang nhìn về hai người phía sau mình.
"Nhóc con, chúng ta đã quyết định thả hai người các ngươi rời đi nhưng các ngươi trước tiên phải chờ chúng ta đem hắn giải quyết đã rồi mới được đi."
"Hai vị tiền bối thật là đạo đức tốt, đại nhân đại nghĩa, vậy hai người vẫn còn muốn linh thạch sao?" Nói xong, Thượng Quan Huyền Ý còn đem túi trữ vật treo bên hông mình ái ngại che lại, như vậy,rõ ràng là sợ bị người ta đoạt đi.
"Từ bỏ." Hoắc Thiên tùy ý xua xua tay, không thèm để ý nói.
"Tiền bối, thật sự không cần sao?" Thượng Quan Huyền Ý không xác định, lại lần nữa hỏi.
![](https://img.wattpad.com/cover/347011478-288-k707554.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit - ĐM] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên
NonfiksiTác giả: Tự Mộng Tự Huyễn Đích Thời Quang ( Thời gian mộng mơ ) Thể loại: Cổ Đại, Trọng Sinh, Dị Giới, Đam Mỹ, Tiên Hiệp, Xuyên Không, Huyền huyễn Văn án: Tiêu Lăng Hàn là một đặc công, vốn đang an ổn ngồi trong nhà, đột nhiên họa từ trên trời rơi...