Tiêu Lăng Hàn lấy điện thoại di động ra gọi điện cho Lý Hầu, định nhờ hắn tìm mấy người dọn rác trong biệt thự đi, nhìn rất chướng mắt.
"Có bao nhiêu người ngưỡng mộ vẻ ngoài của bạn khi còn trẻ, nhưng biết ai sẵn sàng chịu đựng sự thay đổi tàn nhẫn của năm tháng? Có bao nhiêu người đến và đi trong cuộc đời bạn, nhưng bạn biết rằng ta sẽ đi cùng bạn suốt cuộc đời. ..."
Sau khi chuông reo, một giọng nói lười biếng vang lên: "Xin chào... ai vậy?" Đây rõ ràng là dấu hiệu chưa tỉnh ngủ, giọng điệu rất thiếu kiên nhẫn.
"Lý Hầu?"
Khi Lý Hầu nghe thấy giọng nói quen thuộc ở đầu bên kia điện thoại, hắn giật mình tỉnh cả ngủ, lập tức ngồi bật dậy. "Lão đại? Lão đại! Thật sự là lão đại sao??"
Tiêu Lăng Hàn cau mày, Lý Hầu sao vậy, ngày xưa khi đi theo hắn làm việc rất ổn trọng, sao hôm nay lại hành động như vậy? "Hừ? Nếu ta không phải lão đại của ngươi, vậy ngươi nghĩ ta sẽ là ai?"
Lý Hầu gần như vui đến phát khóc khi nghe thấy giọng nói quen thuộc lạnh thấu xương của Tiêu Lăng Hàn. Hắn nhanh chóng nói: "Không, lão đại, ta không có ý đó. Mấy ngày trước chúng ta nhận được thông báo nói rằng lão đại bị sét đánh chết thi cốt vô hồn. Ta biết những người đó là đang nói nhảm, một người anh minh thần võ như lão đại sao lại bị sét đánh được? Nhất định là..."
Lý Hầu vẫn đang nói ríu rít bên kia điện thoại,nhưng Tiêu Lăng Hàn không có ý định nghe nữa.
Ngay khi Lý Hầu vừa nói mình bị sét đánh, vô số cảnh tượng hiện lên trong đầu Tiêu Lăng Hàn, hắn nhớ tới.
Rõ ràng hắn ở bí cảnh kết anh, cho nên trải nghiệm hiện tại là tất cả... Trong đầu hắn hiện lên ba chữ "Tâm Ma Kiếp".
"Lý Hầu" Tiêu Lăng Hàn cắt ngang câu chuyện của Lý Hầu.
"A? Lão đại!"
"Sau này ngươi hãy bảo trọng. Nhiệm vụ sẽ không bao giờ hoàn thành. Xin hãy chú ý đến sức khỏe của mình hơn. Hãy chăm sóc bản thân nhé, huynh đệ!"
Tiêu Lăng Hàn nói xong lời cuối cùng, cảnh tượng trước mắt vỡ vụn thành từng mảnh, hắn trở về đại điện của cung điện trong bí cảnh Tử Linh.
Hóa ra Tiêu Lăng Hàn không có ai hay điều gì phải lo lắng và sợ hãi, vậy mà Tâm Ma Kiếp lại là nhiệm vụ lúc hắn còn ở Trái đất. Thật sự rất khó đề phòng, hắn suýt nữa bị mắc kẹt trong đó không thể tỉnh lại, xem ra Lý Hầu vẫn là một cái bug.
Hiện tại Tiêu Lăng Hàn đã thành công thăng cấp Nguyên Anh kỳ, nhưng hắn vẫn cần phải ổn định cảnh giới của mình. Nhưng hắn đã sử dụng hết thiên tài địa bảo và linh thạch, chỉ còn lại linh thạch thượng phẩm, hắn bất đắc dĩ lấy ra hai nghìn linh thạch thượng phẩm để ổn định cảnh giới.
Tiêu Lăng Hàn không biết là khi hắn thăng cấp bí cảnh Tử Linh đã tiêu hao một nửa linh khí, có lẽ hắn biết cũng sẽ chỉ "ha hả" hai tiếng.
Còn có hơn bốn tháng nữa mới đóng cửa bí cảnh, Tiêu Lăng Hàn mở ra đôi mắt lạnh lùng bắn ra bốn phía. Bởi vì hắn hấp thu một lượng lớn linh lực trong bí cảnh, nên mảng sương mù ma quái ban đầu bố trí trong rừng liền tiêu tán vì không có linh lực duy trì, phần lớn người sống đều bước ra khỏi rừng. Hơn nữa còn có người tiến vào cung điện, lúc này lại có người đang tấn công hắn đã bố trí trận pháp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit - ĐM] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên
Non-FictionTác giả: Tự Mộng Tự Huyễn Đích Thời Quang ( Thời gian mộng mơ ) Thể loại: Cổ Đại, Trọng Sinh, Dị Giới, Đam Mỹ, Tiên Hiệp, Xuyên Không, Huyền huyễn Văn án: Tiêu Lăng Hàn là một đặc công, vốn đang an ổn ngồi trong nhà, đột nhiên họa từ trên trời rơi...